Vụ kiện lớn (1955-1957)

Cáo trạng cho tội ngộ sát rồi được tha bổng nhưng bị cấm chữa trị tuyệt đối

Bruno Grönings grosser ProzessNgày 4/3/1955 Ông lại bị đưa ra kiện. Vẫn với lý do là ông đã vi phạm Đạo luật cho người hành nghê y không có bằng y khoa. Thêm vào đó ông còn bị buộc tội ngộ sát.

Gröning nói ông không hề hứa hẹn sự chữa lành và không hề ngăn cản việc chữa trị y tế

Sau khi ra hầu tòa vài lần, Ông đã viết thư cho bạn bè: "Các bạn thân mến của tôi! Trong những ngày gần đây báo chí và đài phát thanh đã ít nhiều thiên kiến khi có bài rằng Tòa án II của Munich đã chuẩn bị một vụ kiến tôi vì ngộ sát, rằng cuối năm 1949 tôi đã hứa chữa khỏi cho một cô gái 17 tuổi và đã ngăn cản cô đến với viện điều dưỡng và gặp bác sĩ. Do vậy rõ ràng là tôi phải chịu trách nhiệm về cái chết của cô gái trẻ này. Ai đã từng đọc hoặc nghe những bài tường thuật này một cách tỉnh táo đã có thể nhận ra ý đồ của họ: Gây bối rối đối với bạn bè tôi và cản trở những ai cần giúp đỡ và đến với hiểu biết mà tôi đã trao tặng và cản trở họ đến với mọi nỗ lực của chúng ta. Họ áp dụng mọi phương kế để ngăn chặn hoạt động của tôi, cũng như của Hiệp hội Gröning và của chính các bạn.Tất nhiên sự việc hoàn toàn khác với những gì họ vẽ nên! Các bạn thân mến, tôi không cần phải giải thích gì ở đây. Các bạn biết rõ là tôi không bao giờ hứa hẹn chữa lành và không bao giờ ngăn cản việc điều trị y tế.

Mở lại điều tra muộn một cách bất thường

Gröning viết tiếp cho bạn bè: "Năm 1952 tôi đã được trắng án. Chẳng lẽ không đáng ngờ sao khi "Vụ Kuhfuss" lại xảy ra từ cuối năm 1949 đến đầu năm 1950 lại không bị đưa ra tòa vào năm 1951-1952? Mặc dù mọi hồ sơ, giấy tờ đã được chuẩn bị và bày ra trước tòa. Chẳng lẽ không đáng chú ý rằng việc tiến hành một vụ kiện mới chống lại tôi cũng đúng vào lúc công chúng đã biết rằng Hiệp hội Gröning đã ra đời vào ngày 22 tháng 11 năm 1953 tại Murnau! Sự thực là từ tháng 1 năm 1954 đông đảo các lãnh đạo cộng đồng trong vùng và nhiê u bạn cũng như hội viên của Hiệp hội đã bị cảnh sát nói chuyện riêng hoặc theo dõi."

Nhân chứng do luật sư của bị cáo mời bị từ chối, nhân chứng của nguyên đơn được đón chào

Việc chuẩn bị cho vụ án này kéo dài hàng bao năm. Luật sư bào chữa cho Bruno Gröning đã bị cản trở ghê gớm. Hầu hết các nhân chứng có thể đưa ra bằng chứng có lợi cho Ông thì đều bị từ chối. Trong khi đó các nhân chứng của nguyên đơn lại được cho phép. Trong các nhân chứng đó có hai cộng tác viên trước kia của Gröning: Eugen Enderlin và Otto Meckelburg. Đặc biệt là Meckelburg người đã buộc tội Gröning trong vụ kiện đầu tiên đã quay lại chống đối Ông một cách khốc liệt và lộ liễu. Hắn đã làm tất cả để hòng hại Bruno. Hắn đã đóng một vai trò quan trọng trong việc xác định nguyên nhân ngộ sát. Việc này dính líu đến một tình huống xảy ra vào thời gian hắn là người "quản lý" cho Gröning.

Vụ Ruth Kuhfuss bị thao túng

Tháng 11 năm 1949, Emil Kuhfuss, một quan chức ngân hàng Sparkasse, đã cùng Ruth, cô con gái 17 tuổi, bị lao cả hai lá phổi, tới nghe Bruno Gröning nói chuyện. Gröning ngay lập tức đã nhận ra rằng không thể giúp cô được nữa và cũng đã nói điều đó với một bác sĩ có mặt tại đó. Nhưng Meckelburg cứ thúc ép bắt ông phải nhận trường hợp này. Thế là sau buổi nói chuyện Bruno Gröning và Ruth Kuhfuss đã gặp trực tiếp. Gröning bảo cô gái dũng cảm lên và khuyên người cha sắp xếp một chuyên gia y tế khám cho cô trong vòng 9 ngày tới. Bằng cách đó ông đã muốn cô gái, người vốn không muốn liên quan đến bác sỹ nữa, phải được y tế theo dõi. Người cha hứa sẽ lo việc đó.

Thời gian sau đó việc trao đổi thư từ đều thông qua Meckelburg và những bức thư đó đã không bao giờ đến tay Bruno Gröning. Mãi đến tận tháng 5 năm 1950 ông mới nghe tin về Ruth Kuhfuss. Trong thời gian đó người cha đã gửi những bức thư khẩn cầu Gröning tới thăm. Meckelburg đã không đưa những bức thư đó cho Bruno Gröning, mà tự ý thỏa thuận một buổi gặp với ông Kuhfuss, không cho Bruno Gröning biết. Gần đến ngày hẹn gặp hắn mới nói với Bruno Gröning và ép ông đi cùng.

Sau này Meckelburg đã khẳng định, Bruno Gröning đã hứa chữa khỏi cho Ruth Kuhfuss. Thực ra, chính Meckelburg mới là người đã cam đoan với người cha rằng hắn sẽ thuyết phục Gröning tới chữa cho con gái ông. Hắn nhìn thấy một nguồn tiền từ vị quan chức ngân hàng này mà hắn muốn khai thác, để làm việc đó hắn cần Gröning. Không lâu sau buổi gặp mặt này Bruno Gröning đã tách khỏi Meckelburg.

Bruno Gröning bị buộc tội đã cấm Ruth Kuhfuss điều trị thêm bằng y khoa. Điều này trái ngược với sự thật đã được nhân chứng khẳng định với tòa rằng ngay trong buổi gặp đầu tiên Bruno đã đề nghị đưa cô đến bác sĩ. Cũng như vậy trong cuộc phỏng vấn qua đài phát thanh mùa Thu năm 1949 Ông đã kêu gọi mọi người "hãy tiếp tục đến bác sĩ khám y tế cho đến khi khỏi". Ông tiếp tục khuyên những người cầu giúp đỡ phải đặt niềm tin vào các bác sĩ của mình.

Ruth Kuhfuss, người đã trải qua nhiê u liệu pháp điê u trị đau đớn nhưng không thành công nên cô đã từ chối không điê u trị tiếp. Ngày 30/12/ 1950 cô chết vì căn bệnh này.

Giới y khoa khẳng định không có hi vọng chữa lành

Trong lời thẩm định của mình, tiến sỹ y khoa Otto Freihofer đã làm sáng tỏ, dưới góc độ y học, trường hợp Ruth Kuhfuss như sau: "Nếu quan sát một cách tỉnh táo, bất kỳ một người nào, kể cả không có chuyên môn về y cũng phải kết luận rằng, nhìn vào ‘tình trạng rất nghiêm trọng’ này hay theo nhận định của bác sĩ là ‘nguy hiểm đến tính mạng’ hoặc ‘ngàn cân treo sợi tóc’, và nhìn vào khả năng sống còn của một con người bình thường, thì việc chữa lành là hoàn toàn không có hy vọng. Đây cũng là quan điểm của Sở y tế Säckingen. Nghĩ cho đúng, thì bất kỳ một vị bác sĩ sáng suốt nào, mà cho dù có trong tay vốn y học tiên tiến nhất, cũng không dám tin rằng ông ta không cần đến sức mạnh của tự nhiên, đều sẽ phải nhất trí với nhận định của giáo sư Lydtin (Munich) rằng, "trước 5/11/1949 không thể có nhiều khả năng chữa khỏi. Theo tôi, việc bệnh nhân đã sống được đến tận ngày 30/12/1950 là một điều rất đáng ngạc nhiên, và do vậy hoàn toàn có thể cho rằng chính ảnh hưởng của Bruno Gröning đã giúp kéo dài cuộc sống của bệnh nhân. Tôi xin kết thúc lời thẩm định của mình bằng nhận xét rằng, những giả thiết đưa ra kiểu "khả năng chữa khỏi có xảy ra" và "rằng thời gian sống của bệnh nhân Kuhfuss lẽ ra còn có thể kéo dài hơn nếu ông Gröning không đến gần cô" là không có căn cứ chắc chắn và cũng không hợp lí."

Phán quyết không thành của tòa án

Cuối tháng 7 năm1957 hội đồng xét xử của tòa án vùng Munich đã có kết luận. Bruno Gröning được tha bổng khỏi tội ngộ sát. Còn vụ vi phạm Đạo luật cho người hành nghề y không có bằng y khoa thì ông bị áp dụng nộp phạt 2000 DM.

Thoạt đầu xem ra phán quyết của tòa rất khả quan, nhưng điều đó đã không thể chấp nhận được đối với Gröning. Vì nó đã có hiệu lực cấm Ông hành nghề. Luật sư của Gröning cho rằng phán quyết này là rất tích cực đối với Gröning, và vì lỗi một phần của ông này mà không phải Gröning mà là công tố bang đã đệ đơn kháng án. Việc tòa xử lần hai được tiến hành vào giữa tháng 1/1958, cũng ở Munich.

Dokumentarfilm

Phim tài liệu:
“Hiện tượng
Bruno Gröning”

Ngày chiếu ở nhiều thành phố trên toàn cầu

Grete Häusler-Verlag

Nhà xuất bản Grete Häusler: Tuyển tập lớn những cuốn sách, tạp chí, CD, DVD và lịch

fwd

Các nhà khoa học lên tiếng: Những khía cạnh thú vị của lời dạy của Bruno Gröning