"Bruno Gröning - Lời nói của ông xua tan bệnh tật"

Báo cáo tư liệu trên tờ "Das Neue Blatt", 9.5.1957

Das Neue Blatt: Dr. Horst Mann über Bruno Gröning

Bài của tiến sỹ Horst Mann

Cần phải được làm rõ tuyệt đối ngay từ đầu: Nó không liên quan tới con người Bruno Gröning. Tạp chí Das Neue Blatt không muốn gia nhập nhóm những người hoặc ca tụng Ông như là người chữa lành hoặc buộc tội Ông là lang băm. Nhiệm vụ của chúng tôi là: tìm hiểu những ca chữa lành của Bruno Gröning dưới con mắt phân tích và liêm chính, bằng những nỗ lực lương thiện nhằm tìm ra sự thật vì tất cả những người đau khổ đều có quyền được biết sự thật này.

Vì thế Tạp chí Das Neue Blatt mở một đề tài mới đến nay vẫn còn. Bởi đây là sự thật:

 
  1. Trong hơn mười năm Bruno Gröning đã thành công với những ca chữa lành đã được kiểm chứng. Số ca chữa lành lên tới hàng ngàn.
  2. Người đàn ông này đã phải ra hầu tòa vài lần vì phương pháp Ông sử dụng. Nhưng họ đã phải tha bổng Ông. Hiện ông đang tự tin đón chờ một vụ xử mới đầy tranh cãi.
  3. Có nhiều cộng đồng Gröning trên khắp nước Đức. Thành viên của các cộng đồng này hết sức kính trọng Ông, người đã không chỉ chữa lành cho họ mà còn trợ giúp họ về tinh thần.

Tạp chí Das Neue Blatt đã nói chuyện với những người này. Chúng tôi đã điều tra phân tích thành công của các ca chữa lành. Chúng tôi phỏng vấn các bác sĩ và các nhà khoa học, chúng tôi cũng nói chuyện với chính Bruno Gröning. Ông đã sẵn sàng cung cấp cho chúng tôi tài liệu mà chưa từng cung cấp cho ai trước đó.

Sự việc sau đây xảy ra ngày 27 tháng 11 năm 1953 tại khu làng nhỏ Ostenfeld, cách Husum 14 km về phía đông: Căn phòng trong nhà sinh hoạt chung của làng căng thẳng ngột ngạt. Mọi người, với trái tim cháy đỏ, đang ngồi chật ních ở đó trên những chiếc ghế dài và những hàng ghế rời. Có tới 100 có thể 150 người.

Họ đến từ Ostenfeld và các làng lân cận như Rendsburg, Schleswig, Husum và Kappeln. Tin loan đi nhanh chóng: Bruno Gröning đã tới! Người ta nói là Ông đã lại chữa lành cho nhiều người. Có thể Ông cũng sẽ giúp được tôi, hoặc giúp người cha bị gút, hay đứa trẻ đã rất yếu ớt mà các bác sĩ đã phải nhún vai bó tay. Những ý nghĩ trên có thể đang có trong đầu những người đã tụ họp về đây tối hôm nay.

Ánh sáng mờ không chiếu được hết căn phòng. Nó rọi lên những khuôn mặt đầy mong đợi và tin tưởng. Nó cũng ánh lên trong mắt của những người hoài nghi và tò mò. Họ chẳng mong đợi điều gì đặc biệt cả. Họ chỉ muốn có mặt để có thể nói chuyện cùng nhau trong những đêm đông dài năm 1954. Chẳng có gì nhiều xảy ra trong những ngôi làng này. Các cuộc trò chuyện luôn xoay quanh các chủ đề quá quen thuộc: Thời tiết, mùa màng, gia súc và - bệnh tật. Vâng, và tất cả mọi người cuối cùng đều có thể bị bệnh – có thể Bruno Gröning sẽ chỉ cho họ lối thoát.

Những giọng nói thì thầm vang lên trần căn phòng quá đông này và khiến sự nghi ngờ tan đi như khói. Một vài người chắp tay lại như thể đang cầu nguyện. Một vài người khác kể chuyện đùa để giải tỏa sự căng thẳng trong lòng. Những người khác chăm sóc người thân đang ốm của họ.

Chỉ hàng ghế cuối cùng là yên tĩnh. Ở đó có một người ốm rất nặng đã được khiêng đến. Ông ta bị những cơn đau hành hạ đến nỗi không ngồi được. Vì thế họ đã trải chăn ra đất để làm giường cho ông. Mọi người đều biết ông. Đó là nông dân Thies Paasch đến từ Norby. Người ta cũng biết về số phận nghiệt ngã của ông, về những đau đớn đã đầy đọa ông và có những lúc bắt ông phải nằm trên giường hàng tuần.

Đột nhiên những tiếng xì xào im bặt. Bruno Gröning đi vào căn phòng. Ông trông hơi nhỏ so với chiều cao gần 1,7m, dáng người khá mỏng manh khi ông đi nhanh tới cái bục thấp phía trước. Quần áo ông mặc trông hệt như trong nhiều ảnh đã chụp. Điều dễ nhận thấy nhất là cái đầu to với mái tóc xoăn phía trên và đôi mắt to sáng như đang rực cháy trên khuôn mặt gày và nhợt nhạt.

Và lúc đó mọi thứ đều khác với mong đợi của những người đã đến vì hiếu kỳ hay chỉ vì tin đồn. "Các bạn thân mến!", Gröning chào đám đông. Giọng nói này thật nhẹ nhàng, du dương không hề đóng kịch hay giả tạo. Người nói không nói về những thành tích chữa lành và những điều kỳ diệu đã xảy ra. Người nói cũng không khen ngợi hay tán dương mình như Messiah tái thế để cứu rỗi những người vô vọng. Bruno Gröning nói về niềm tin và sức mạnh của niềm tin. Ông nói bằng những ngôn từ đơn giản dễ hiểu và dễ thấm vào lòng người nghe. Ông nói theo nghĩa bóng và dẫn ra những so sánh, nhưng không khoa trương.

Ông có lẽ đã nói liên tục trong gần một tiếng . Không ai xem đồng hồ, không ai bị lãng quên. Rồi ông quay ra hỏi từng người nghe: "Bạn có cảm thấy gì không?" Các câu trả lời nhỏ nhẹ, do dự hoặc quả quyết và phấn khởi. Một vài người cầm trong tay quả bóng bằng giấy thiếc. Những quả bóng này đã được phát ra từ trước và người cầm nó khẳng định là đã cảm thấy một luồng hơi ấm kỳ lạ. Những người khác nói rằng mình bị rùng mình hoặc giật mạnh kèm đau. Vài người nữa lắc đầu.

Vài người muốn kể về bệnh sử của mình. Nhưng người đàn ông mặc áo lụa đen với chiếc nơ cổ to không phải lúc nào cũng chăm chú nghe. Đôi lúc ông đột ngột ngắt lời những người trong phòng: "Tôi không chữa bệnh! Bệnh tật là sự rối loạn. Hãy thiết lập trật tự trong con người bạn và sự chữa lành sẽ tới. Chúng ta hãy chỉ nói về những điều tốt. Các bạn hãy thoải mái ở đây, trong Hội này!"

Tôi đã gặp người nông dân Thies Paasch ở Norby gần Rendsburg: Ông hoàn toàn khỏe mạnh và đầy năng lượng để làm việc. 'Tôi chịu ơn Bruno Gröning vì điều này!', ông nói.

Tôi đã gặp người nông dân Thies Paasch ở Norby gần Rendsburg: Ông hoàn toàn khỏe mạnh và đầy năng lượng để làm việc. "Tôi chịu ơn Bruno Gröning vì điều này!", ông nói.

Bruno Gröning đi từ bàn này đến bàn khác, từ ghế này đến ghế khác rồi quay đi. Một tiếng gọi từ dãy ghế cuối cùng đã cản bước chân ông. "Ông Gröning, ông đã quên mất một người." Đó là tiếng nói của Owschlag, ông thị trưởng và thống đốc của vùng,vừa nói vừa chỉ vào Thies Paasch, người đang nằm trên sàn phía sau ông ta.

Gröning tiến tới người đàn ông đau ốm, quỳ gối và hỏi người này câu hỏi mà ông đã hỏi tất cả những người khác: "Bạn có cảm thấy gì trong buổi hôm nay không?" Người đàn ông đã bị những cơn đau buộc phải nằm trên sàn gật đầu trả lời: "Có", rồi ông ta nói: "Đột nhiên tôi cảm thấy rất nóng. Chỉ còn một nửa chân bên trái của tôi là vẫn lạnh như đá. Và sau đó bàn tay phải của tôi có cảm giác ngứa ran." Gröning gật đầu. Không có gì khác. Không di chuyển, không lời an ủi, không cả gợi ý. Ông nhanh chóng tiến lên phía trước căn phòng.

Rồi có một người ở giữa đám khán giả nói to: "Tất cả chúng ta đứng dậy để cảm ơn ông Gröning!" Và bàn ghế đều được dời đi. Lúc này một điều kỳ diệu khó tin đã xảy ra. Thies Paasch cũng đứng dậy. Ông đứng dậy như tất cả những người khỏe mạnh khác. Đột nhiên gương mặt ông ta như được giải thoát. Ông ta từ chối sự giúp đỡ của những người xung quanh. Ông muốn tự mình đứng dậy. Và ông ta đã đứng dậy được, không khó khăn gì, cũng không phải quá nỗ lực và cũng không đau đớn.

Ông ta đứng thẳng dậy, khuôn mặt rất tươi cười của người chiến thắng, trước những ánh mắt lo lắng của những người đứng xung quanh. Rồi ông ấy bước từng bước chắc chắn tới quầy rượu. "Cho một ly rượu mạnh, ông chủ" ông ta gọi. Ông ta gần như hét lên với một giọng đầy ngạc nhiên, hy vọng và mừng rỡ: "Một ly rượu mạnh, ông chủ!"

Norby, 18 tháng tư năm 1957

Trước mặt tôi là một chồng đầy các thư cảm ơn gửi tới Bruno Gröning. Trong số này có 58 báo cáo y học của những người coi Ông là người chữa lành, vị cứu tinh của họ khỏi các trọng bệnh. Họ tới từ một quận nhỏ, ở Ostenfelf và các khu làng lân cận. Các báo cáo này được viết từ mùa đông 1953 tới mùa xuân 1954. Đây là báo cáo của những người nông dân, các bà nội trợ, những người lái xe, thợ xây dựng và các thợ thủ công khác. Các báo cáo này cũng nói về những sự chữa lành tuyệt vời ở trẻ con.

Trí óc tôi không muốn tôi tin những gì mắt tôi đọc. Đơn giản là không thể tin được. Những người viết báo cáo đã kể về bệnh tật của mình – các rối loạn về lưu thông máu và tim mạch, thấp khớp, giãn tĩnh mạch, các vết thương hở, các chứng đau đầu, chứng phát ban, chứng huyết khối, viêm khớp hông, béo phì, liệt, bị thương ở da, tổn thương đĩa đệm, trầy da và lao. Đó là một danh sách dài các bệnh quái ác – tất cả đều được Bruno Gröning chữa khỏi.

Tôi do dự. Rồi đột nhiên tôi nhìn thấy cái tên Thies Paasch, người mà gần ba năm về trước đã có thể đứng dậy và được chữa lành sau khi nghe Bruno Gröning nói chuyện. Tôi đọc: "Từ năm 1944 tôi bị chứng đau dây thần kinh và thấp khớp nặng xuất hiện từ cuộc chiến tại phía Đông nước Phổ. Vài thày thuốc, những người hành nghề không có bằng y khoa đã chữa cho tôi, kể cả chữa bằng trà thảo dược nữa, nhưng tất cả đều chỉ làm giảm đau tạm thời chứ không chữa khỏi cho tôi. Mùa thu năm ngoái đau nặng đến mức tôi không còn có thể đi lại được nữa. Bác sĩ chẩn đoán tôi bị hỏng các đĩa đệm và viêm dây thần kinh hông. Sau 4 tuần nằm trên giường mà không thuyên giảm, ngày 27.11 tôi quyết định tới Ostenfeld - nơi chính Bruno Gröning có mặt lúc đó. Tôi nằm trên sàn hai giờ đồng hồ vì tôi không thể đi lại hay ngồi được. Khi ông Bruno Gröning vào phòng, tôi lập tức cảm thấy đỡ đau. Và khi Bruno Gröning kết thúc bài nói chuyện trước đám đông khoảng 200 người, tôi cũng tự đứng dậy và ra khỏi căn phòng mà không cần đến gậy. Thật kỳ diệu, tôi đã hoàn toàn khỏe mạnh và có thể làm việc. Tôi chân thành cảm ơn ông Gröning, người đã chữa lành cho tôi. Thies Paasch, Norby."

Điều gì đã xảy đến với người đàn ông này? Liệu việc chữa lành đột ngột này có tồn tại lâu dài không? Đó có thật là điều thần diệu hay sự đau đớn chỉ mất đi do sức mạnh của niềm tin mà Bruno Gröning đã khơi dậy và đau đớn sẽ quay trở lại thậm chí mạnh mẽ hơn?

Vài giờ đồng hồ sau tôi có mặt tại phòng khách của một nông trang ở Norby, ngồi đối diện với Thies Paasch. Dù đã 50 tuổi nhưng trông ông ấy vui vẻ, tươi trẻ như mới chỉ 40 tuổi. Ông ta mới trở về từ Husum bằng tàu và xe đạp, sau khi hoàn thành khóa học lái xe.

Ông ta nói chuyện rất thẳng thắn. Câu nói đầu tiên của ông đã trả lời cho câu hỏi mà tôi chưa kịp hỏi là liệu ông vẫn còn được lành hay không. "Tôi rất biết ơn ông Gröning từ đáy lòng mình. Nhờ có Ông mà tôi có thể lại vui thích với công việc của mình và rất khỏe mạnh."

Thies Paasch có mọi lý do cho câu nói trên. Khi nghe ông ta kể lại về những năm tháng chịu đựng, tôi nhận thấy rõ mức độ trầm trọng của các bệnh đó. Khi bị suy sụp sau chiến tranh, ông ấy đã tìm mọi cách để chữa trị. Nhưng căn bệnh thấp khớp cứ nặng thêm. Rồi cột sống của ông bị còng.

"Lúc đó tôi không thấy có lối thoát," Thies Paasch nói. "Tôi đã phải chịu đựng quá nhiều đau đớn lúc đó. Khi người ta nhắc đến tên Bruno Gröning, tôi biết và cảm thấy sẽ chỉ có Ông mới cứu được tôi. Tôi đã tin khi được mọi người khiêng vào ô tô để tới Ostenfeld và vẫn đang chịu đựng đau đớn."

"Từ đó đến nay ông đã đi khám lại bác sĩ chưa?" tôi hỏi người nông dân rám nắng, đầy năng lượng đã quay lại công việc vất vả của mình. Thies Paasch bắt đầu phá lên cười và hỏi lại tôi "Tại sao tôi phải làm thế? Tôi cảm thấy khỏe mạnh, hoàn toàn khỏe mạnh!"

Mặc dù vậy, sau đó tôi vẫn hỏi một bác sĩ đã từng tiêm cho Thies trong một thời gian dài. "Đúng vậy đấy," ông ta nói. "Ông Paasch đã rất ốm. Ông ta còn bị đau dây thần kinh nữa. Để được chữa khỏi ông ta cần một nguồn lực kích thích mạnh. Có thể nguồn lực ông ta nhận được là do Ông Gröning truyền cho."

Tôi bỗng thấy tò mò. Liệu trường hợp này có phải là ngoại lệ, là một thành công đơn lẻ? Tôi tới thăm nhiều người bệnh khác và trải nghiệm thêm nhiều sự ngạc nhiên. Tôi sẽ viết thêm về điều này trong tuần tới.

Dokumentarfilm

Phim tài liệu:
“Hiện tượng
Bruno Gröning”

Ngày chiếu ở nhiều thành phố trên toàn cầu

Grete Häusler-Verlag

Nhà xuất bản Grete Häusler: Tuyển tập lớn những cuốn sách, tạp chí, CD, DVD và lịch

fwd

Các nhà khoa học lên tiếng: Những khía cạnh thú vị của lời dạy của Bruno Gröning