CUỘC CÁCH MẠNG TRONG Y HỌC?
"Revue", ngày 14/8/1949: Làm sáng tỏ vấn đề mang tính định mệnh
Các hoạt động tiếp theo của người đàn ông thần kì ở Herford, Bruno Gröning, người mà theo lời tuyên thệ của các nhân chứng, đã chữa lành cho hàng nghìn người ốm tuyệt vọng vào tháng 5 và tháng 6 năm 1949, đã không thể được tiếp tục vì các thày thuốc y khoa và chính quyền miền bắc nước Đức không dung tha. Vào ngày 3 tháng 5 năm 1949, Gröning nhận được lệnh không được tiếp tục hoạt động chữa trị. Từ ngày 29 tháng 6 năm 1949, Gröning không xuất hiện trước công chúng. Nhưng Ông không biến mất, cũng như việc chữa lành kỳ diệu của Ông cũng không được giải quyết. Revue đã mở đường cho Ông Gröning tham gia hoạt động trong một bệnh viện lớn, nơi Ông có thể chứng minh lực chữa lành của mình với các thày thuốc không công bằng và hay phê phán. Theo cách đó Revue đã mang đến cho Ông Gröning cơ hội chứng minh với các nhà khoa học. Hôm nay "Tôi chữa lành các bệnh nan y", tờ Revue mở đầu bài công bố phát hiện của 150 cuộc thử nghiệm không thể bàn cãi. Hãy đọc những gì các phóng viên Bongartz và Laux tường thuật trên tờ Revue, dưới sự chỉ đạo khoa học của Giáo sư, tiến sỹ, bác sỹ, nhà tâm lý học Fischer.
KẾ HOẠCH CỦA TỜ "REVUE"
Hôm nay, Tờ "Revue" bắt đầu xuất bản một chủ đề khác lạ nhiều so với tờ báo đơn thuần. Chủ đề tập trung vào một người đàn ông bình dị trở nên nổi danh chỉ trong vài tháng: Bruno Gröning, người đang ở Herford và các thành phố khác, người đã chữa lành hoặc cải thiện đáng kể một cách thần bí, kỳ lạ cho hàng nghìn người, đa số họ mắc bệnh nan y. Không một chính trị gia, một nhà kinh tế học không một nghệ sỹ nào đã làm xúc động con người kể từ những năm sau chiến tranh như Bruno Gröning đã làm. Ở các nước khác cũng vậy, thậm chí ở Anh, Mỹ, đã lan truyền tiếng tăm của Ông và làm xúc động dân chúng bởi các bài phóng sự gây dao động giữa những người ca ngợi, những người hoài nghi và những người kiêu ngạo phản đối. Sự chấm biếm nhạo báng dấy lên những đồn đại không kiểm soát được của công chúng hoặc những nhận định trái chiều. Hầu hết mọi nơi đều thiếu sự nghiêm túc cần thiết, trách nhiệm, sự công tâm và hiểu biết về tầm quan trọng của vấn đề mà Bruno Gröning mang đến công chúng chỉ sau một đêm.
Cộng tác viên về y học của tờ "Revue" đã có một thời gian dài đề cập đến các nguyên nhân mang tính cảm xúc của hầu hết chứng bệnh và với công trình nghiên cứu về tiến triển của những nghiên cứu liên quan ở bên ngoài nước Đức-mà đã không được chú ý ở nước Đức. Với trường hợp của Ông Gröning, nó không chỉ là vấn đề của cá nhân người bác sỹ thần diệu, mà còn là vấn đề nổi bật về tâm lý học; đó chính là nguyên nhân tinh thần gây ra ốm đau và việc cần lưu tâm đến các nguyên nhân trong việc trị liệu bằng tâm lý cho các bệnh nhân này. Ông Gröning g có thể là một người phi thường trong lĩnh vực xử lý các căn bệnh do nguyên nhân tinh thần. Vì thế những chiến dịch của Ông ở miền bắc nước Đức ngày càng trở nên hỗn độn. Có những ngày đã có tới hơn 6.000 người tụ tập trước nơi ông hoạt động- Tờ "Revue" đã có một quyết định khác thường cho một tạp chí của mình.
Xung đột giữa vô số những người theo Ông Gröning với một số ít người chống lại Ông đã trở nên quá quắt. Ủy ban y khoa và các quan chức ở Herford đã ra lệnh cấm Ông Gröning chữa trị. Mặc dù vậy, ở Herford, Hamburg và nhiều thành phố khác, hàng nghìn người ốm đau vẫn tiếp tục chờ đợi sự giiúp đỡ của người đàn ông thần kỳ này. Cuối cùng, các cấp có thẩm quyền đã bị thế lực lớn không giúp đỡ đối mặt với hiện tượng của Ông Gröning, khiến người ta lo ngại rằng hiện tượng này sẽ có một kết thúc không tốt đẹp. Liệu Gröning có bị kiệt sức giữa hai thế lực của những kẻ chống đối và sức mạnh của những tín đồ không? Liệu một con người giản dị, giàu tri thức như Gröning g, người tràn đầy nhạy cảm thánh thiện về một sứ mệnh và sẵn lòng giúp đỡ một cách lương thiên- bị tiêu diệt bởi "những người trợ giúp", khép nép đi bên cạnh Ông để kiếm chác bằng năng lượng chữa lành của Ông nhưng rồi lại đặt Ông vào tay kẻ chống đối trong vô vàn các ca bệnh không? Hoặc liệu có một viện đại học y hoặc viện đại học khoa học khác ở Đức- chỉ vị ước nguyện lương thiện nhằm nghiên cứu- đồng ý cho Bruno Gröning cơ hội chứng minh khả năng của Ông bằng y học không?Trong khi bất kỳ một bệnh viện lớn nào ở Mỹ ngày nay đều sẵn sàng chấp thuận việc này. Sau những cuộc thảo luận không có kết quả, người ta lo rằng đến cuối tháng 6 Ông Gröning sẽ có thể bị kiệt sức. Vấn đề là liệu Ông có được thừa nhận có khả năng kỳ diệu, có ích để tác động tới người khác bằng con đường tinh thần không, hoặc người ta lại khẳng định rằng các khả năng của Ông được thêu dệt là sai lầm – thậm chí là một ngón bịp của lang băm- đối với hàng triệu con người đang phải chịu đựng (đau yếu) tất cả câu hỏi trên đều không có câu trả lời.
Vào thời điểm đó, tờ Revue đã quyết định cử một nhóm phóng viên đặc biệt gồm: Helmut Laux, Heinz Bongartz, một nhà khoa học, nhà tâm lý học Marburg và một bác sỹ, giáo sư H.G. Fischer đến miền bắc nước Đức. Nhóm này được giao nhiệm vụ định vị lại Ông Gröning g, người mà các dấu vết đã bắt đầu bị mờ. Họ được giao nhiệm vụ kiểm tra kỹ lưỡng số lượng lớn các ca do Ông trị liệu và đưa ra bằng chứng có sức thuyết phục về thành công hoặc thất bại của việc chữa lành. Trong trường hợp kết quả kiểm tra sơ bộ tích cực thì nhóm phóng viên của Revue có nhiệm vụ xây dựng ấn tượng tốt về các bối cảnh xung quanh Ông Gröning và bản thân Ông. Phụ thuộc vào các kết quả điều tra, nhóm có nhiệm vụ và phương tiện để cách ly Ông Gröning khỏi những ảnh hưởng có thể bất lợi tác động đến môi trường quanh Ông và dọn đường cho Ông rút khỏi đám đông lộn xộn của những tín đồ, các bác sỹ và các nhà cầm quyền quan liêu. Sau khi được Ông chấp thuận, người ta có thể trú Ông Gröning ở một nơi xa lạ và hẻo lánh. Còn nếu kết quả kiểm tra sơ bộ có lợi thì nhóm phóng viên của tờ Revue có thể nhận chuẩn bị để có được sự hợp tác từ một viện đại học y hàng đầu của Đức. Điều đó có thể đem đến cho Ông Gröning cơ hội chứng minh khả năng của Ông trước một ủy ban của các nhà khoa học. Trong trường hợp thất bại, thì một báo cáo phủ nhận khả năng chữa lành của Ông sẽ thông tin kết quả tiêu cực đó cho công chúng. Đó là kế hoạch của Revue.
Việc triển khai kế hoạch bắt đầu từ ngày 28 tháng 6 năm 1949. Nó chứa đựng những khó khăn, mạo hiểm và bất ngờ. Kế hoạch đã thành công nhưng cho đến nay công chúng vẫn không được biết về điều này để có thể chắc chắn về thành công đó. Đối với công chúng Ông Gröning đã biến mất tại Harmburg kể từ 11h45’ đêm ngày 29 tháng 6 năm 1949. Ngày nay, Tờ Revue bắt đầu có các phóng sự sâu của các phóng viên và những người lãnh đạo trong giới y khoa về tiền sử và lịch sử của một trải nghiệm y học vĩ đại nhất và ngạc nhiên nhất chưa từng có với sự giúp đỡ của một tạp chí.
Bruno Gröning: Hiện tượng của một bác sỹ tâm hồn
Bài viết của Helmut Laux và Heinz Bongartz theo sự chỉ đạo khoa học của Giáo sư, tiến sĩ tâm lý Fischer
Theo dấu vết của Bruno Gröning
Thái độ của các bác sĩ
Chúng tôi rời Frankfurt ngày 29 tháng 6 và cũng là ngày Bruno Gröning biến mất khỏi Frankfurt không để lại dấu vết. Là nhà báo, đương nhiên chúng tôi rất tò mò. Mặc dù giáo sư Fischer là người kín đáo nhưng ông cũng không hoàn toàn giấu được tò mò của mình. Ông đã quyết tâm sẽ tiếp cận trường hợp của Ông Gröning một cách hệ thống và có được phán xét một cách từ từ và chu toàn. Việc cộng tác của chúng tôi với giáo sư Fischer thật tuyệt vời ngay từ những ngày đầu. Ông đã qua đào tạo y học thông thường. Ông còn là một bác sỹ cổ truyền, ông giữ vai trò tiếp cận các ca bệnh và đánh giá xem chúng đã xấu đi hoặc đã lành. Mặt khác, ông là một nhà tâm lý học, đã hành nghề với sự trợ giúp của phương pháp tâm lý (phân tích tâm trí) và sử dụng phương pháp trị liệu (liệu pháp của tâm trí). Nếu phương pháp của Ông Gröning thực sự có hiệu quả thì nó có thể được xếp loại như một liệu pháp tâm trí- trừ phi Ông Gröning có những năng lượng khác mà những nhà tâm lý học cho đến nay vẫn chưa được biết đến.
Chúng tôi tới Bielefeld vào tối ngày 29 tháng 6 và tình cờ chúng tôi đã được gặp giáo sư Schorsch - giám đốc các trung tâm chữa trị ở Bethel vì giáo sư Fischer là người quen của giáo sư Schorsch. Giáo sư Schorsch giữ một vai trò quan trọng trong Hội đồng y khoa, người có đã góp phần quyết định ngăn cấm việc chữa trị của Ông Gröning. Đầu tiên ông ta không muốn gặp chúng tôi – những nhà báo và chỉ tiếp giáo sư Fischer và nói với ông ấy về ấn tượng của mình đối với Ông Gröning: Ông ấy hoàn toàn là một người nguyên thủy; trên hết ông ta chẳng có "quyền năng" gì. Với ai không biết từ này thì chúng ta có thể nói thêm rằng các nhà khoa học định nghĩa nó là "ý niệm về sứ mệnh". Ông Schorsch cho rằng "ý niệm về sứ mệnh" mà Gröning thường nói đến ở Herford và một số nơi khác là "diễn kịch thuần túy". Phần lớn là vấn đề vị kỷ và ngạo mạn. Để chứng minh cho những gì ông nói, Schorsch chỉ cho chúng tôi văn bản về quan điểm của một chuyên gia và chuyên gia này cũng có quan điểm giống ông. Giáo sư Fischer rất chú ý tới nhận xét này. Giáo sư Schorsch không đưa ra ấn tượng về sự thiên kiến có chủ ý. Ông ta dường như không mấy quan tâm. Là người thẳng thắn, dễ chịu nhưng ông ta có vẻ không muốn nghe thêm điều gì về trường hợp của Ông Gröning. Có lẽ ông ta không muốn chìm sâu vào sự phấn khích đầy cảm xúc này và cũng không muốn có thêm những điều bất tiện. Ông ta nói rằng chúng tôi đừng dựa vào phán xét của ông, mà hãy tự mình nghiên cứu sâu thêm về trường hợp này.
Giáo sư, tiến sỹ Wolf, bác sĩ trưởng của các viện chữa trị ở Bielefeld thì cởi mở hơn. Ông thể hiện quan điểm rõ ràng rằng trường hợp của Ông Gröning cần phải được kiểm tra một cách không e dè. Ông đã cho biết dù sao đi nữa mọi người đều biết họ đã cho Ông Gröning cơ hội để chứng minh khả năng của mình ở các bệnh viện. Điều gì khiến ông ta nghĩ đến sự thật rằng Ông Gröning đã từ chối đề nghị này cơ chứ? Ai đó có thể buộc tội các thày thuốc nếu họ quan sát một con người với sự hoài nghi khác thường khiến ông ấy từ chối chứng minh khả năng của mình cho các thày thuốc đó?
Đương nhiên bản thân chúng tôi cũng tự hỏi tại sao Ông Gröning lại né trách việc giới ý khoa quan sát và đánh giá các phương pháp chữa trị của mình. Ông Gröning có lý do gì để nghi ngờ mục đích của Giáo sư Wolf không? Khi mà vài tuần sau đó, giáo sư Fischer mới thu xếp cho Groening hành nghề trước mắt các bác sỹ ở các viện chữa trị của thành phố Bielefeld, rất đáng tiếc ông đã phải chứng kiến việc họ tiến hành chỉ với môt ý định hiện hữu: Hủy diệt Ông Gröning; trong khi bề ngoài thì ra vẻ muốn giúp đỡ. Thực chất họ đã đưa đến cho Ông Gröning những ca không ai có thể giúp gì được. Giáo sư Fischer do vậy đã bỏ phiếu trắng trong việc cho phép các thày thuốc ở Bielefeld đánh giá phương pháp của Ông Gröning.
Thêm nữa, người ta nói rằng các quan chức y tế công ở Detmolder, Tiến sĩ Dyes đã nói với Ông Gröning rằng cho dù Ông có bao nhiêu bằng chứng về khả năng chữa lành của mình đi nữa thì họ vẫn ngăn cản công việc của Ông! Vì thế, giáo sư Fischer đã gọi điện cho ông Dyes từ Herford và hỏi ông ta về điều này. Ông Dyes đã không dấu diếm gì về tuyên bố trên. Ông Gröning đã gây ấn tượng xấu đối với ông Dyes, đầy ngạo mạn về chuyên môn y khoa và vô cùng hài lòng về vị trí của chính mình.
Cách làm trên khiến Ông Gröning hoàn toàn mất niềm tin vào thái độ khách quan của một bộ phận thày thuốc, khiến không ai có thể chỉ trích Ông về việc không nhận lời mời tham gia thí nghiệm tại bệnh viện. Bản năng của người đàn ông giản dị, tự nhiên đã giúp Ông cảm nhận được những dự định bất công đang chờ đợi mình.