Hiệp hội Gröning
Hi vọng có thể làm việc một cách tự do thông qua Hiệp hội
Để đến được với càng nhiê u người càng tốt, dù có lệnh cấm chữa bệnh, Bruno Gröning đã thành lập nên nhiê u cộng đồng vào đầu những năm 50. Ở đó Ông đã có những bài nói chuyện và nỗ lực truyê n đạt trực tiếp những hiểu biết của mình đến những người tìm kiếm sự giúp đỡ.
Việc bảo vệ hợp pháp và những người quản lý có tiếng tăm
Ngày 22 tháng 11 năm 1953 Hiệp hội Gröning đã được thành lập ở Murnau/Seehausen. Hiệp hội đã định đăng ký thành Hiệp hội chính thức để giúp bảo vệ các việc làm của Bruno Gröning trước phát luật. Như thế sẽ chấm dứt sự xung đột với Đạo luật cho người hành nghê y không có bằng y khoa.
Ban quản trị của Hiệp hội Gröning gồm nhiê u người, trong đó có thể kể đến Graf Zeppelin, Graf Matuschka và Anny Freiin Ebner von Eschenbach, kĩ sư cao cấp, Oberbaurat Hermann Riedinger, quản lý Konstantin Weisser, ngay từ đầu cũng đã có Rudolf Bachmann, người đồng sáng lập hiệp hội- người mà chẳng bao lâu đã tách khỏi công ty. Bruno Gröning là chủ tịch suốt đời.
Người thư kí hám lợi hơn là ưu tiên cho việc lành bệnh của những người ốm yếu
Thư ký của Hiệp hội là nhà báo và giảng viên Egon Arthur Schmidt đến từ Heidelberger Ngay từ khi ở Herford ông đã là người giúp đỡ gần gũi với vị "Bác sỹ Thần kỳ" Vòng tay bạn bè Bruno Gröning. Nhưng hội này đã hoạt động không theo ý của Bruno Gröning nên đã sớm giải thể. Lúc bấy giờ Gröning đã tách khỏi Schmidt vì ông này đã biển thủ tiê n quyên góp.
Năm 1952 Schmidt đã lại đến gặp Gröning và tuyên bố nhận ra lỗi lầm đã mắc phải. Ông ta đã yêu cầu được tiếp tục giúp đỡ công việc và Bruno Gröning đã một lần nữa nhận ông làm cộng sự. Việc chấp nhận này cho Schmidt cơ hội chứng tỏ ông có thực sự yêu việc giúp đỡ những người ốm đau hay chỉ đơn thuần quan tâm đến lợi ích tài chính cho riêng mình.
Đến năm 1955 Bruno Gröning cũng đã chia tay vĩnh viễn với Schmidt vì ông này vẫn không thay đổi thái độ của mình. Ông ta cố gắng kiếm tiê n dựa vào khả năng của Bruno Gröning. Sau khi chia tay Schmidt đã vài lần kiện Bruno Gröning ra tòa. Ông ta đã đòi trả tiê n thù lao cho các công việc ông đã tự nguyện làm.
Ai vì ai – hiệp hội vì công việc của Gröning, hay công việc của Gröning là vì hiệp hội?
Konstantin Weisser và Hermann Riedinger đã cùng giữ vai trò giám đốc điê u hành. Việc này xem ra đầy vẻ hứa hẹn vì họ đê u giầu kinh nghiệm và hiểu biết của họ có thể có lợi cho công việc của Bruno Gröning. Song nó cũng chứa đựng một nguy cơ là họ sẽ coi mình cao quí hơn một công nhân bình thường, hành xử ngược lại ý nguyện của Ông, người mà họ cho là không được giáo dục nhiê u như họ.
Cùng với thời gian, sự việc đã phát triển theo hướng này, việc họ không làm theo những gì Bruno Gröning yêu cầu đã làm mọi việc khó khăn hơn. Họ dường như hoàn toàn quên rằng hiệp hội không chỉ mang tên Bruno Gröning mà còn ra đời để giúp ông. Đối với họ giờ đây Hiệp hội Gröning dường như tự kết thúc. Họ quên hẳn mục tiêu trung tâm của Bruno: phục vụ những người đang chịu đựng bệnh tật. Họ quên đi sự thật rằng nhờ Bruno Gröning chứ không phải hiệp hội đã chữa lành bệnh cho mọi người.
Thế là Hiệp hội Gröning đã phát triển hoàn toàn theo hướng ngược lại với những gì nó lẽ ra cần hướng tới. Đối với người đàn ông mà hiệp hội mang tên thì hiệp hội đã trở thành nhà tù, nơi thay vì giải phóng cho ông thì lại ngày càng hạn chế Ông hơn.