Chia tay với Hiệp hội Gröning
Đến lúc để nhìn nhận lại những tổn hại
Bộ máy quan liêu hẹp hòi chỉ đứng nhìn một cách thụ động khi Gröning bị phạt
Tháng 10/1957giữa Bruno Gröning và các quản lý của Hiệp hội Gröning. xuất hiện đối kháng. Tính quan liêu, hẹp hòi của họ đã gây tổn hại cho Ông. Nguyên nhân của mâu thuẫn là vì phán quyết của toà án, bắt Bruno Gröning phải nộp 2000 DM tiền phạt trong một khoảng thời gian ngắn. Vì ông không bao giờ nhận tiền của bất cứ ai nên cũng chẳng có tiền, nên ban quản lý của Hiệp hội Gröning đã đồng ý chi trả cho vụ án từ đầu. Nhưng chi phí này có bao gồm số tiền phạt này hay không đã gây bất đồng trong ban quản lý. Họ muốn kiểm tra bằng một qui trình quan liêu xem liệu Hiệp hội có trách nhiệm phải trả 2000 DM hay không. Chỉ sau đó mới nói đến việc quyên khoản tiền đó ra sao. Thế là có thể tiên đoán trước khoản tiền để nộp phạt đó, nếu có đi nữa, thì cũng quá muộn để đến được với Bruno Gröning. Hiệp hội chỉ đứng đó nhìn, chẳng làm gì cả, và nếu Bruno Gröning không thể nộp phạt thì sẽ phải vào tù. Tất cả những điều đó dẫn đến mâu thuẫn và cuối cùng là chia rẽ.
Những người bạn giả
Trong tài liệu 62 trang có tên Bản tổng kết các hoạt động của Hiệp hội Bruno Gröning đã đê cập đến tất cả các điểm mà Hiệp hội đã làm tổn hại ông. Phần tóm tắt, Ông viết: "Nếu hôm nay tôi so sánh môi trường làm việc trước kia của tôi (với những kẻ trục lợi: Meckelburg, Enderlin, Schmidt và Hülsmann) với môi trường hiện nay (các thành viên hội đồng quản ly Hiệp hội), thì tôi cũng có cùng một kết luận: Ngày nay kết quả cuối cùng cũng giống như trước kia. Hôm nay, những việc làm của những người đáng ra là những người bạn thân và tốt nhất của tôi, cũng đã chẳng khác gì với những kẻ trước kia. Trước kia tôi đã bị những người giúp đỡ lừa dối bằng những hành động bẩn thỉu. Còn hôm nay những người bạn này bỏ rơi tôi, im lặng đứng cạnh, nhìn tôi phải vượt qua các vụ kiện, các cáo trạng mà không hê giúp đỡ chút nào, khi tôi không có xe để đi thăm các cộng đồng thì họ cũng không hể cho mượn xe, không ai có hành động gì chống lại các chiến dịch bôi nhọ nhằm vào tôi, họ chỉ gây thêm rối ren, chứ không ở đó giúp đỡ khi tôi cần người giúp. Những người có kiến thức, có học và có kinh nghiệm, đáng ra đã có thể giúp đỡ tôi nhưng đã không giúp gì khi tôi cần trên thế gian này.
Không có người nào trong số những người bạn này dám đấu tranh cho tự do của tôi; không một ai có dũng khí đứng lên thực sự bảo vệ tôi. Họ chẳng làm gì cả. Với cung cách quan liêu nhỏ mọn họ chỉ đưa hết quyết định này đến quyết định khác. Không ai dám thực sự đứng vê phía tôi; không ai dám mang hết khả năng của mình ra để giúp tôi chống trả mọi thế lực tại tòa, chống lại dư luận báo chí, giúp đỡ công việc của tôi, thậm chí cả khi ô tô của tôi bị hỏng, để chống lại các chiến dịch bẩn thỉu, lừa dối v.v.. và v.v…và để dọn đường cho tôi thực hiện được sứ mạng của mình- lý do để tôi có mặt trên Trái đất này: truyền năng lượng sống cho nhân loại và dẫn dắt con người đến với niềm tin.
Tôi cần yên bình và tĩnh lặng để thức hiện sứ mạng trên, không phải thường xuyên bị làm phiền và ngăn cản bởi các tác động của thế giới bên ngoài. Tôi cần một bức tường bảo vệ thực sự để tiến hành công việc của mình mà không bị quấy rầy; thế mà chẳng ai nghĩ đến những điều này. Không một người bạn nào, không một ai trong số những người đang muốn trở thành bạn của tôi. Đó không chỉ là điều đáng hổ thẹn mà đối với tôi đây còn là điều đáng thất vọng.
- Những kẻ trục lợi chỉ muốn lợi dụng, họ đã bị mọi người nhận ra là những người xấu.
- Các bạn trong Hiệp hội Gröning thì hờ hững, vô tình, bàng quan, chỉ muốn an toàn; tôi không muốn nói là có ý đồ xấu.
"Và kết quả cuối cùng vẫn vậy; Tôi vẫn mất tự do. Nhiều bạn trong ban quản lý của Hiệp hội Gröning đã không giữ lời hứa. Tôi đã bị tổn hại bởi mọi việc họ làm."
Thất bại của Hiệp hội
Weisser đã bỏ cuộc và Hiệp hội Gröning chưa bao giờ được đăng ký chính thức để trở thành một hiệp hội, đã nhanh chóng bị tan rã sau đó. Thay vào đó là chưa bao giờ đăng ký chính thức để trở thành một hiệp hội, đã nhanh chóng bị tan rã sau đó. Thay vào đó làđược thành lập năm 1958, lãnh đạo Hiệp hội này là Erich Pelz, người Đức và Alexander Loy, người Úc. Và đây cũng là tổ chức cuối cùng được thành lập lúc ông sinh thời, nhưng cũng không thực hiện được những gì mà ông đã mong đợi. Tên Ông thậm chí còn không xuất hiện lần nào trong qui chế của Hiệp hội.