Ý chí tự do
Con người tự quyết định tin vào bệnh tật hay sức khỏe
Tranh đấu nội tâm
Nếu đau đớn xuất hiện trong quá trình chữa lành, thì không dễ gì để tin tưởng vào Regelungen. Nhiều người trở nên ngờ vực. "Đấy có phải là những cơn đau Regelungen hay là những triệu chứng bệnh?" Lúc đó bắt đầu một cuộc tranh luận nội tâm xem nên đặt lòng tin vào bệnh tật hay sức khỏe. Đó là thời khắc quyết định là liệu người này có được chữa lành hoặc là quá trình chữa lành sẽ kéo dài bao lâu. Điều này tuỳ thuộc vào niềm tin nào mạnh hơn: tin vào bệnh tật hoặc tin vào sự hồi phục của mình. Nếu họ tiếp tục tin vào bệnh tật của mình, thì họ sẽ giữ bệnh tật lại. Nhưng nếu họ quyết định tin vào sức khỏe thì quá trình chữa lành sẽ xảy ra. Mỗi người tự mình quyết định.
Không ai bị ép buộc phải chữa lành. Mỗi người tự do quyết định cho chính mình
Đây là một khía cạnh quan trọng trong lời dạy của Bruno Gröning. Ông liên tục nhấn mạnh rằng con người có một ý chí tự do bất khả xâm phạm, món quà cao nhất mà Thượng Đế có thể ban tặng cho một sinh vật. Nó nâng con người từ một sinh vật vô phương cứu chữa lên hàng ngũ của đứa con tự do tuân theo phép tắc của Cha, không phải bị bắt buộc mà là tự nguyện. Và ý chí tự do ấy cũng cho phép người đó phá vỡ luật của Thượng Đế.
Bruno Gröning tôn trọng ở mức cao nhất đối với ý chí tự do của mỗi cá nhân. Vì vậy Ông chỉ có thể giúp đỡ những người muốn được giúp đỡ, những người sẵn sàng rời khỏi bệnh tật của họ. Ông chỉ có thể tiếp nhận những gì mà họ trao cho Ông bằng ý chí tự do của chính họ mà thôi. Ai cứ níu lấy bệnh tật của mình, thường xuyên nghĩ đến nó và nói về nó, thì người đó chờ đợi sự chữa lành một cách vô vọng. Bruno Gröning nói: "Tôi chỉ được phép giúp đỡ con người tìm ra con đường tốt, nhưng tôi không được phép quyết định cho họ, và tôi cũng không được phép bắt buộc họ làm điều đó. Mỗi người phải tự tìm lấy con đường đi của mình."