Presseartikel von damals

CUỘC CÁCH MẠNG TRONG Y HỌC?

"Revue", ngày 14/8/1949: Làm sáng tỏ vấn đề mang tính định mệnh

Presseartikel in der Zeitschrift Revue vom 14.08.1949Các hoạt động tiếp theo của người đàn ông thần kì ở Herford, Bruno Gröning, người mà theo lời tuyên thệ của các nhân chứng, đã chữa lành cho hàng nghìn người ốm tuyệt vọng vào tháng 5 và tháng 6 năm 1949, đã không thể được tiếp tục vì các thày thuốc y khoa và chính quyền miền bắc nước Đức không dung tha. Vào ngày 3 tháng 5 năm 1949, Gröning nhận được lệnh không được tiếp tục hoạt động chữa trị. Từ ngày 29 tháng 6 năm 1949, Gröning không xuất hiện trước công chúng. Nhưng Ông không biến mất, cũng như việc chữa lành kỳ diệu của Ông cũng không được giải quyết. Revue đã mở đường cho Ông Gröning tham gia hoạt động trong một bệnh viện lớn, nơi Ông có thể chứng minh lực chữa lành của mình với các thày thuốc không công bằng và hay phê phán. Theo cách đó Revue đã mang đến cho Ông Gröning cơ hội chứng minh với các nhà khoa học. Hôm nay "Tôi chữa lành các bệnh nan y", tờ Revue mở đầu bài công bố phát hiện của 150 cuộc thử nghiệm không thể bàn cãi. Hãy đọc những gì các phóng viên Bongartz và Laux tường thuật trên tờ Revue, dưới sự chỉ đạo khoa học của Giáo sư, tiến sỹ, bác sỹ, nhà tâm lý học Fischer.

KẾ HOẠCH CỦA TỜ "REVUE"

Hôm nay, Tờ "Revue" bắt đầu xuất bản một chủ đề khác lạ nhiều so với tờ báo đơn thuần. Chủ đề tập trung vào một người đàn ông bình dị trở nên nổi danh chỉ trong vài tháng: Bruno Gröning, người đang ở Herford và các thành phố khác, người đã chữa lành hoặc cải thiện đáng kể một cách thần bí, kỳ lạ cho hàng nghìn người, đa số họ mắc bệnh nan y. Không một chính trị gia, một nhà kinh tế học không một nghệ sỹ nào đã làm xúc động con người kể từ những năm sau chiến tranh như Bruno Gröning đã làm. Ở các nước khác cũng vậy, thậm chí ở Anh, Mỹ, đã lan truyền tiếng tăm của Ông và làm xúc động dân chúng bởi các bài phóng sự gây dao động giữa những người ca ngợi, những người hoài nghi và những người kiêu ngạo phản đối. Sự chấm biếm nhạo báng dấy lên những đồn đại không kiểm soát được của công chúng hoặc những nhận định trái chiều. Hầu hết mọi nơi đều thiếu sự nghiêm túc cần thiết, trách nhiệm, sự công tâm và hiểu biết về tầm quan trọng của vấn đề mà Bruno Gröning mang đến công chúng chỉ sau một đêm.

Cộng tác viên về y học của tờ "Revue" đã có một thời gian dài đề cập đến các nguyên nhân mang tính cảm xúc của hầu hết chứng bệnh và với công trình nghiên cứu về tiến triển của những nghiên cứu liên quan ở bên ngoài nước Đức-mà đã không được chú ý ở nước Đức. Với trường hợp của Ông Gröning, nó không chỉ là vấn đề của cá nhân người bác sỹ thần diệu, mà còn là vấn đề nổi bật về tâm lý học; đó chính là nguyên nhân tinh thần gây ra ốm đau và việc cần lưu tâm đến các nguyên nhân trong việc trị liệu bằng tâm lý cho các bệnh nhân này. Ông Gröning g có thể là một người phi thường trong lĩnh vực xử lý các căn bệnh do nguyên nhân tinh thần. Vì thế những chiến dịch của Ông ở miền bắc nước Đức ngày càng trở nên hỗn độn. Có những ngày đã có tới hơn 6.000 người tụ tập trước nơi ông hoạt động- Tờ "Revue" đã có một quyết định khác thường cho một tạp chí của mình.

Xung đột giữa vô số những người theo Ông Gröning với một số ít người chống lại Ông đã trở nên quá quắt. Ủy ban y khoa và các quan chức ở Herford đã ra lệnh cấm Ông Gröning chữa trị. Mặc dù vậy, ở Herford, Hamburg và nhiều thành phố khác, hàng nghìn người ốm đau vẫn tiếp tục chờ đợi sự giiúp đỡ của người đàn ông thần kỳ này. Cuối cùng, các cấp có thẩm quyền đã bị thế lực lớn không giúp đỡ đối mặt với hiện tượng của Ông Gröning, khiến người ta lo ngại rằng hiện tượng này sẽ có một kết thúc không tốt đẹp. Liệu Gröning có bị kiệt sức giữa hai thế lực của những kẻ chống đối và sức mạnh của những tín đồ không? Liệu một con người giản dị, giàu tri thức như Gröning g, người tràn đầy nhạy cảm thánh thiện về một sứ mệnh và sẵn lòng giúp đỡ một cách lương thiên- bị tiêu diệt bởi "những người trợ giúp", khép nép đi bên cạnh Ông để kiếm chác bằng năng lượng chữa lành của Ông nhưng rồi lại đặt Ông vào tay kẻ chống đối trong vô vàn các ca bệnh không? Hoặc liệu có một viện đại học y hoặc viện đại học khoa học khác ở Đức- chỉ vị ước nguyện lương thiện nhằm nghiên cứu- đồng ý cho Bruno Gröning cơ hội chứng minh khả năng của Ông bằng y học không?Trong khi bất kỳ một bệnh viện lớn nào ở Mỹ ngày nay đều sẵn sàng chấp thuận việc này. Sau những cuộc thảo luận không có kết quả, người ta lo rằng đến cuối tháng 6 Ông Gröning sẽ có thể bị kiệt sức. Vấn đề là liệu Ông có được thừa nhận có khả năng kỳ diệu, có ích để tác động tới người khác bằng con đường tinh thần không, hoặc người ta lại khẳng định rằng các khả năng của Ông được thêu dệt là sai lầm – thậm chí là một ngón bịp của lang băm- đối với hàng triệu con người đang phải chịu đựng (đau yếu) tất cả câu hỏi trên đều không có câu trả lời.

Vào thời điểm đó, tờ Revue đã quyết định cử một nhóm phóng viên đặc biệt gồm: Helmut Laux, Heinz Bongartz, một nhà khoa học, nhà tâm lý học Marburg và một bác sỹ, giáo sư H.G. Fischer đến miền bắc nước Đức. Nhóm này được giao nhiệm vụ định vị lại Ông Gröning g, người mà các dấu vết đã bắt đầu bị mờ. Họ được giao nhiệm vụ kiểm tra kỹ lưỡng số lượng lớn các ca do Ông trị liệu và đưa ra bằng chứng có sức thuyết phục về thành công hoặc thất bại của việc chữa lành. Trong trường hợp kết quả kiểm tra sơ bộ tích cực thì nhóm phóng viên của Revue có nhiệm vụ xây dựng ấn tượng tốt về các bối cảnh xung quanh Ông Gröning và bản thân Ông. Phụ thuộc vào các kết quả điều tra, nhóm có nhiệm vụ và phương tiện để cách ly Ông Gröning khỏi những ảnh hưởng có thể bất lợi tác động đến môi trường quanh Ông và dọn đường cho Ông rút khỏi đám đông lộn xộn của những tín đồ, các bác sỹ và các nhà cầm quyền quan liêu. Sau khi được Ông chấp thuận, người ta có thể trú Ông Gröning ở một nơi xa lạ và hẻo lánh. Còn nếu kết quả kiểm tra sơ bộ có lợi thì nhóm phóng viên của tờ Revue có thể nhận chuẩn bị để có được sự hợp tác từ một viện đại học y hàng đầu của Đức. Điều đó có thể đem đến cho Ông Gröning cơ hội chứng minh khả năng của Ông trước một ủy ban của các nhà khoa học. Trong trường hợp thất bại, thì một báo cáo phủ nhận khả năng chữa lành của Ông sẽ thông tin kết quả tiêu cực đó cho công chúng. Đó là kế hoạch của Revue.

Việc triển khai kế hoạch bắt đầu từ ngày 28 tháng 6 năm 1949. Nó chứa đựng những khó khăn, mạo hiểm và bất ngờ. Kế hoạch đã thành công nhưng cho đến nay công chúng vẫn không được biết về điều này để có thể chắc chắn về thành công đó. Đối với công chúng Ông Gröning đã biến mất tại Harmburg kể từ 11h45’ đêm ngày 29 tháng 6 năm 1949. Ngày nay, Tờ Revue bắt đầu có các phóng sự sâu của các phóng viên và những người lãnh đạo trong giới y khoa về tiền sử và lịch sử của một trải nghiệm y học vĩ đại nhất và ngạc nhiên nhất chưa từng có với sự giúp đỡ của một tạp chí.

Bruno Gröning: Hiện tượng của một bác sỹ tâm hồn

Bài viết của Helmut Laux và Heinz Bongartz theo sự chỉ đạo khoa học của Giáo sư, tiến sĩ tâm lý Fischer

Theo dấu vết của Bruno Gröning

Thái độ của các bác sĩ

Chúng tôi rời Frankfurt ngày 29 tháng 6 và cũng là ngày Bruno Gröning biến mất khỏi Frankfurt không để lại dấu vết. Là nhà báo, đương nhiên chúng tôi rất tò mò. Mặc dù giáo sư Fischer là người kín đáo nhưng ông cũng không hoàn toàn giấu được tò mò của mình. Ông đã quyết tâm sẽ tiếp cận trường hợp của Ông Gröning một cách hệ thống và có được phán xét một cách từ từ và chu toàn. Việc cộng tác của chúng tôi với giáo sư Fischer thật tuyệt vời ngay từ những ngày đầu. Ông đã qua đào tạo y học thông thường. Ông còn là một bác sỹ cổ truyền, ông giữ vai trò tiếp cận các ca bệnh và đánh giá xem chúng đã xấu đi hoặc đã lành. Mặt khác, ông là một nhà tâm lý học, đã hành nghề với sự trợ giúp của phương pháp tâm lý (phân tích tâm trí) và sử dụng phương pháp trị liệu (liệu pháp của tâm trí). Nếu phương pháp của Ông Gröning thực sự có hiệu quả thì nó có thể được xếp loại như một liệu pháp tâm trí- trừ phi Ông Gröning có những năng lượng khác mà những nhà tâm lý học cho đến nay vẫn chưa được biết đến.

Thay mặt tờ Revue, nhà tâm lý học, Giáo sư Tiến sĩ Fischer (bên phải) đang thảo luận về việc chuẩn bị cho những cuộc thử nghiệm lâm sàng với Ông Gröning

Thay mặt tờ Revue, nhà tâm lý học, Giáo sư Tiến sĩ Fischer (bên phải) đang thảo luận về việc chuẩn bị cho những cuộc thử nghiệm lâm sàng với Ông Gröning.

Chúng tôi tới Bielefeld vào tối ngày 29 tháng 6 và tình cờ chúng tôi đã được gặp giáo sư Schorsch - giám đốc các trung tâm chữa trị ở Bethel vì giáo sư Fischer là người quen của giáo sư Schorsch. Giáo sư Schorsch giữ một vai trò quan trọng trong Hội đồng y khoa, người có đã góp phần quyết định ngăn cấm việc chữa trị của Ông Gröning. Đầu tiên ông ta không muốn gặp chúng tôi – những nhà báo và chỉ tiếp giáo sư Fischer và nói với ông ấy về ấn tượng của mình đối với Ông Gröning: Ông ấy hoàn toàn là một người nguyên thủy; trên hết ông ta chẳng có "quyền năng" gì. Với ai không biết từ này thì chúng ta có thể nói thêm rằng các nhà khoa học định nghĩa nó là "ý niệm về sứ mệnh". Ông Schorsch cho rằng "ý niệm về sứ mệnh" mà Gröning thường nói đến ở Herford và một số nơi khác là "diễn kịch thuần túy". Phần lớn là vấn đề vị kỷ và ngạo mạn. Để chứng minh cho những gì ông nói, Schorsch chỉ cho chúng tôi văn bản về quan điểm của một chuyên gia và chuyên gia này cũng có quan điểm giống ông. Giáo sư Fischer rất chú ý tới nhận xét này. Giáo sư Schorsch không đưa ra ấn tượng về sự thiên kiến có chủ ý. Ông ta dường như không mấy quan tâm. Là người thẳng thắn, dễ chịu nhưng ông ta có vẻ không muốn nghe thêm điều gì về trường hợp của Ông Gröning. Có lẽ ông ta không muốn chìm sâu vào sự phấn khích đầy cảm xúc này và cũng không muốn có thêm những điều bất tiện. Ông ta nói rằng chúng tôi đừng dựa vào phán xét của ông, mà hãy tự mình nghiên cứu sâu thêm về trường hợp này.

Giáo sư, tiến sỹ Wolf, bác sĩ trưởng của các viện chữa trị ở Bielefeld thì cởi mở hơn. Ông thể hiện quan điểm rõ ràng rằng trường hợp của Ông Gröning cần phải được kiểm tra một cách không e dè. Ông đã cho biết dù sao đi nữa mọi người đều biết họ đã cho Ông Gröning cơ hội để chứng minh khả năng của mình ở các bệnh viện. Điều gì khiến ông ta nghĩ đến sự thật rằng Ông Gröning đã từ chối đề nghị này cơ chứ? Ai đó có thể buộc tội các thày thuốc nếu họ quan sát một con người với sự hoài nghi khác thường khiến ông ấy từ chối chứng minh khả năng của mình cho các thày thuốc đó?

Đương nhiên bản thân chúng tôi cũng tự hỏi tại sao Ông Gröning lại né trách việc giới ý khoa quan sát và đánh giá các phương pháp chữa trị của mình. Ông Gröning có lý do gì để nghi ngờ mục đích của Giáo sư Wolf không? Khi mà vài tuần sau đó, giáo sư Fischer mới thu xếp cho Groening hành nghề trước mắt các bác sỹ ở các viện chữa trị của thành phố Bielefeld, rất đáng tiếc ông đã phải chứng kiến việc họ tiến hành chỉ với môt ý định hiện hữu: Hủy diệt Ông Gröning; trong khi bề ngoài thì ra vẻ muốn giúp đỡ. Thực chất họ đã đưa đến cho Ông Gröning những ca không ai có thể giúp gì được. Giáo sư Fischer do vậy đã bỏ phiếu trắng trong việc cho phép các thày thuốc ở Bielefeld đánh giá phương pháp của Ông Gröning.

Thêm nữa, người ta nói rằng các quan chức y tế công ở Detmolder, Tiến sĩ Dyes đã nói với Ông Gröning rằng cho dù Ông có bao nhiêu bằng chứng về khả năng chữa lành của mình đi nữa thì họ vẫn ngăn cản công việc của Ông! Vì thế, giáo sư Fischer đã gọi điện cho ông Dyes từ Herford và hỏi ông ta về điều này. Ông Dyes đã không dấu diếm gì về tuyên bố trên. Ông Gröning đã gây ấn tượng xấu đối với ông Dyes, đầy ngạo mạn về chuyên môn y khoa và vô cùng hài lòng về vị trí của chính mình.

Cách làm trên khiến Ông Gröning hoàn toàn mất niềm tin vào thái độ khách quan của một bộ phận thày thuốc, khiến không ai có thể chỉ trích Ông về việc không nhận lời mời tham gia thí nghiệm tại bệnh viện. Bản năng của người đàn ông giản dị, tự nhiên đã giúp Ông cảm nhận được những dự định bất công đang chờ đợi mình.


Hàng loạt người bị mắc các bệnh mãn tính, có nguồn gốc tâm lý

Ngày 30 tháng 6, chúng tôi bắt đầu kiểm tra những bệnh nhân đã được Gröning điều trị khỏi một cách rõ ràng, trước tiên ở Nordrhein-Westphalia, sau đó là đến khu vực Hamburg. Nói thường dễ hơn làm.

Những người đau yếu được Gröning chữa khỏi đã trở lại vùng quê của họ. Không ai ghi chép chính xác tên và địa chỉ của họ. Ông Groening giống như một người chữa trị đi lang thang với đúng nghĩa của từ này- đi chữa bệnh ở cả vùng rộng lớn, và ngoại trừ những câu chuyện kể, những ghi chép của báo giới, những luận điệu sai sự thật và tin đồn về Ông, thì không hề có một tư liệu chính xác nào về hoạt động của Ông, kể cả từ những người đi theo Ông. Chúng tôi chắc chắn phải vượt qua khó khăn đáng kể nếu hoàn toàn tình cờ không được dẫn đường đến với một người đàn ông ở Bielefeld, người đã cố gắng có được một cái nhìn tổng thể về những thành công thật sự của Ông Gröning trước cả chúng tôi.

Người đàn ông tên Lanzenrath là giám đốc của quỹ bảo hiểm y tế huyện. Ông ta thông minh, khách quan và nhìn xa trông rộng. Ông có khả năng nhìn thấu "đám tùy tùng" hình thành quanh Ông Gröning – Tại thời điểm đó chúng tôi vẫn chưa phán xét được liệu họ là những tín đồ hay là những kẻ đầu cơ trục lợi. Sau khi Ông ấy rời khỏi Hamburg, còn một số người ở lại nhà ông Hülsmann, nơi Ông Gröning thực hiện những hoạt động chữa trị tích cực. Ông ta cũng được thuyết phục bởi khả năng của Gröning có ảnh hưởng và chữa được vô vàn căn bệnh và rằng cá nhân Ông Gröning là một người khiêm tốn. Nhưng ông ta sợ rằng "đám tùy tùng" trên có thể khiến những đức tính tốt của Ông Gröning bị chệch hướng. Đầu tiên chính Lanzenrath còn nghi ngờ chúng tôi. Nhưng tại đây nhờ có giáo sư Fischer, người đã mở cánh cửa cho nhóm chúng tôi và đưa Lanzenrath đến giúp chúng tôi viết về những trường hợp ông ta biết để điều tra kỹ hơn và có thể đưa ra kết luận nghiêm túc về hiện tượng Gröning. Tiện đây muốn nói: động lực khiến Lanzenrath trở thành tùy tùng của Ông Gröning cực kỳ thú vị. Bị đau thận khiến ông ta đến với Ông Gröning. Từ khi đó, hai tháng trôi qua, ông ta đã hết đau đớn. Cùng lúc đó, sứ mệnh của quỹ bảo hiểm y tế là lý do khiến ông ta tìm sự kết nối với Gröning. Ông ta nói với chúng tôi rằng quỹ bảo hiểm y tế Đức đang đứng trước nguy cơ vỡ bởi nó phải đương đầu với một biển người mắc bệnh kinh niên đơn giản là không thể chữa khỏi. Một cách tự nhiên ông ta khẳng định rằng có một điều gì đó nổi tiếng đối với những người chữa trị bằng liệu pháp tâm lý khiến họ chú ý đến những gì đang xảy ra trong thời đại chúng ta. Thế Chiến Thứ Hai với những đau thương của nó đã gây ra một cơn bão về bệnh tật và phần lớn chúng có nguyên nhân về tình cảm ảnh hưởng đến các cơ quan trong cơ thể, từ vô vàn người đau dạ dày, đau khớp, đến loạn thần kinh chức năng hoặc bại liệt. Các nhà tâm lý học đưa ra một khái niệm cho những bệnh này, gọi chúng là 'căng thẳng thần kinh'. Sau cải cách tiền tệ, người ta xác định bằng cách thống kê: có hàng loạt bệnh mới phát sinh với mức độ trước đó chưa từng thấy và khó có thể qui cho nguyên nhân từ các cơ quan nội tạng. Lanzenrath đã thực sự hy vọng tìm một phương pháp chữa trị thông qua Ông Gröning để có thể đáp ứng việc giảm bớt gánh nặng cho quỹ bảo hiểm. Ông Lanzenrath đã thận trọng quan sát số lượng lớn các ca điều trị và chữa lành. Trước tiên ông ta giới thiệu cho chúng tôi 20 ca. Trong một tuần chúng tôi thận trọng phân tích và điều tra các ca này và trong khuôn khổ cho phép đã phỏng vấn riêng các bác sỹ gia đình để làm sáng tỏ câu hỏi rất quan trong đối với chúng tôi: "Liệu Gröning có chữa lành được không?"

Ngày 8 tháng 7, chúng tôi đã xem xét kết quả của 20 cuộc điều tra. Trong 20 ca ấy có lẽ 7 trường hợp thú vị, và thậm chí có phần huyền bí, nhưng chúng đều đưa ra một hình ảnh không rõ ràng chống lại, hay ủng hộ Ông Gröning. Trong toàn bộ các ca ban đầu chúng tôi phải vật lộn với chúng gồm 7 trường hợp trên. Nhưng đến ngày thứ ba của cuộc điều tra thì chúng tôi đã cúi đầu tuyệt vọng. Ít nhất đó là sự thật đối với chúng tôi, những người không có chuyên môn.

Sở nhà đất

Đây là trường hợp của Klüglich ở Bielefeld. Klüglich là một công chức bình thường, bị bắn vào thận trong chiến tranh. Quả thận bị thương chỉ hoạt động được một phần. Sau chiến tranh, quả thận thứ hai lại bị viêm quá nặng nên bác sỹ đã tính đến việc mổ. Chúng tôi đã xem phim X- quang và một số các phát hiện khác. Trước Pentecost, Klüglich đã tiếp cận Ông Gröning bằng cách viết thư cho Lanzenrath. Đầu tiên Ông Groening đã "chữa lành bệnh từ xa" và yêu cầu Klüglich quan sát kỹ lưỡng những gì xảy ra trong cơ thể ông ta trong những ngày tiếp sau đó. Klüglich đã nhận thấy thận của mình hoạt động tăng lên, nhiều nước tiểu sẫm mầu hơn và sau đó bệnh có phần giảm nhẹ.

Bác sỹ điều trị cũng khẳng định là có cải thiện. Sau đó Ông Gröning đích thân đến gặp Klüglich và vẫn tiếp tục có cải thiện. Klüglich đã đứng dậy và đi lại được. Tuy nhiên, vào thời điểm chúng tôi đến thăm Klüglich, giáo sư Fischer kiểm tra thì tình trạng của anh lại xấu đi. Giáo sư này sớm nhận thấy Sở nhà đất đã cấp cho Klüglich thêm một phòng vì tình trạng của ông ta. Do những lời nói về việc "được chữa khỏi" của anh lan đi rất nhanh, Sở Nhà đất đã thông báo với anh rằng, trong bối cảnh này, họ phải thu hồi lại căn phòng đó. Vào cùng ngày, tình trạng anh ta lại xấu đi. Rõ ràng không phải giả vờ mà xấu đi thực sự. Tình trạng ấy không còn nghi ngời gì nữa là do nguyên nhân tâm thần. Đó là vì anh ấy vừa lo sợ mất căn phòng và mối liên hệ giữa ý tưởng về bệnh tật và sự sở hữu căn phòng. Thật vô ích khi có thể nói đến việc được chữa lành. Trong trường hợp này, y học truyền thống có thể chỉ ra rằng Ông Gröning chỉ đơn thuần thành công trong việc đưa người bệnh ra khỏi trạng thái hôn mê và bằng cách ấy tạo ra cho bệnh nhân một sức đề kháng tạm thời. Họ thừa nhận mối liên hệ tức thời giữa liệu pháp tâm lý với sức đề kháng bệnh tật của cơ thể, nhưng họ từ chối một cách chính đáng cái ý tưởng về việc chữa lành. Câu hỏi còn để ngỏ với những gì Ông Gröning đã đạt được, và với việc Ông vẫn có khả năng ảnh hưởng đến người bệnh nữa hay không.

Người phụ nữ ngồi trên hòm tiền của mình

Ca thứ hai là của bà W., cũng đến từ Bielefeld. Bà góa chồng và là chủ một cửa hàng bán xe đạp. Bà điều hành cửa hàng và gia đình từ trên chiếc ghế bành đặt trong bếp, phía sau cửa hàng. Đã 15 năm bà phải chịu đựng nhiều phiền phức khi đi lại và chân bị phù, sưng tấy. Nhưng tim và thận của bà hoạt động bình thường. Mặt khác bà có dấu hiệu viêm khớp mãn tính. Ông Gröning ngồi đối diện với bà khoảng nửa tiếng và dự đoán là bà sẽ nhanh bình phục. Sau đó bà đã có thể đi lại quanh sân và cảm thấy hoàn toàn khỏe mạnh. Một vị giáo sư đã xác định rằng chứng phù nề không còn đáng kể. Bác sỹ điều trị cho bà đã kiểm tra cũng cho kết quả là chỗ sưng đã giảm đáng kể từ khi Gröning đến thăm bà W. Tuy nhiên, sau đó tình trạng lại xấu đi đôi chút. Phải chăng tinh thần được nâng cao và việc khích lệ đã tạo nên cải thiện nhất thời - điều này lần nữa khẳng định quan hệ mật thiết giữa trạng thái tâm lý và trạng thái bệnh tật - liệu điều này đã đủ để chúng ta kết luận chưa? Trừ phi người ta đã trông đợi tiếp tục có thành công một cách thuyết phục từ việc chữa trị thường xuyên của Ông Gröning. Phát hiện thú vị là bà W. đã ngồi trên hòm đựng tiền của mình trong suốt nhiều năm, rất khó khăn khi đi lại, gần như liệt, cần được khích lệ mạnh mẽ để bà tách rời khỏi việc bảo vệ hòm tiền. Có thể Ông Gröning đã tạm thời loại trừ được việc bắt buộc trên - một thành tựu nổi bật khi mà một bác sĩ tâm lý cần nhiều ngày thậm chí là hàng tuần lễ để làm được chứ không phải nửa giờ như Ông. Nhưng thành công đó cũng chưa nói lên điều gì khác thường trong công việc của Ông Gröning, để biện hộ cho việc chúng tôi ủng hộ những thí nghiệm y khoa quan trọng.

Gröning cho chị ấy quả cầu bạc ...

Tiếp theo là trường hợp của Schwerdt ở Bielefeld. Trường hợp này là hai bệnh nhân; một là cô gái, con một viên chức nhỏ, nhân viên văn phòng, phải sống dưới áp chế nặng nề của người mẹ. Hai là chủ sở hữu một nhà máy, dường như bị giám sát chặt chẽ bởi những người họ hàng tìm kiềm quyền thừa kế. Cô gái và chàng trai trên đã bắt đầu có quan hệ với nhau và vì thế giữa anh ấy và gia đình xuất hiện xung đột ghê gớm. Cô gái phải đối phó với sự chỉ chích liên tục từ mẹ cô, người không muốn có gì liên quan đến người đàn ông giầu có kia bởi vì "sẽ chẳng đi đến kết quả gì". Cả cô gái và chàng trai, cuối cùng cũng mất hết can đảm. Họ chia tay nhau. Cô gái trở nên ốm vì bệnh loạn thần kinh chức năng tim khác thường, khiến cô phải nằm trên giường liên tục. Cùng lúc đó chàng trai bị tai nạn và cũng phải nằm trên giường, thậm chí sau khi vết thương lành đã lâu. Anh ta cảm thấy buồn rầu về người yêu của mình. Để né tránh sự thật trên, anh ta càng cảm thấy ốm hơn và tự giam mình trên giường. Ông Gröning đã xử lý trường hợp này. Ngay lần đầu gặp cô gái, Ông đã tác động để có chuyển biến rõ rệt, cô Schwerdt đã có thể rời khỏi giường. Sau đó cô đã đến gặp Ông Gröning và cho Ông tên chủ nhân nhà máy, trong danh sách những tên khác của những người Ông sẽ giúp đỡ, cô không nói thêm một lời nào về anh ta. nhưng Ông Gröning nghi ngờ bản chất của sự việc. Ông lấy từ túi mình một tờ giấy bạc của vỏ bao thuốc lá, và đưa cho cô gái quả cầu mà Ông làm từ tờ giấy bạc đó với mệnh lệnh hãy giữ nó trong tay cô đến khi cô có thể đích thân đặt nó vào tay người đàn ông cô đã cho tên. Khi đó anh ấy sẽ khỏe trở lại. Cô Schwerdt cầm quả cầu ấy trong tay mình trong 36 giờ.

Trong khi đó, chàng trai nghe tin đồn lưu truyền về những thành công của Ông Gröning và những lời chỉ dẫn của Ông với cô Schwerdt. Sự tò mò đã khiến anh rời khỏi giường đến gặp cô gái. Mối quan hệ khắc nghiệt giữa hai người nhờ đó đã được hòa giải và cả hai đã khỏe trở lại. Để trả lời câu hỏi của giáo sư Fischer: Họ có gặp lại nhau thường xuyên không? cô gái nói: "có, thật không may". Nhưng mối bất hòa đã gây nên toàn bộ sự tàn phá - quan hệ căng thẳng với mẹ và với những người họ hàng không kết thúc-vì vậy cô đã nói "không may" - và sớm muộn sẽ làm tình hình cẳng thẳng trở lại.

Ấn tượng về trường hợp này rất không rõ ràng. Mặc dù vậy, trong trường hợp trên Ông Gröning cũng đã loại bỏ được tình trạng ốm đau gây ra bởi trạng thái tình cảm phức tạp trong một thời gian ngắn đáng kinh ngạc. Ông đã nhận biết một cách đúng đắn về tình huống với khả năng thông cảm đáng kể và đã dùng một thủ thuật - quả cầu nhỏ - phương pháp mà một nhà tâm lý học giỏi nhất có thể tự hào. Nhưng Ông đã không nhận biết được căn nguyên vẫn còn đó. Trường hợp của cô Schwerdt là trường hợp đầu tiên thuyết phục giáo sư Fischer về Ông Gröning. Nếu không tìm thấy bản chất khác thường nào từ Ông Gröning thì không thể phủ nhận rằng Ông có một tài năng đáng kinh ngạc về liệu pháp tâm lý.

Chiếc xe máy cứng đầu

Cái gọi là "trường hợp Wehmeyer" rất kỳ lạ. Wehmeyer là nhà thầu vận tải ở Herford. Là người hoạt bát, có thế lực và thần kinh vững vàng, tất nhiên ông ta không phải là loại người có thể tự lừa phỉnh mình. Ông ta cũng đã đến gặp Ông Gröning để nhờ giúp đỡ vợ mình. Vợ ông đã nằm viện ở Münster vì ốm kinh niên và không xác định được bệnh gì. Ông Gröning đã giải thích với ông ta: "chắc chắn vợ ông sau một thời gian sẽ đề đạt nguyện vọng muốn về nhà. Nhưng ông không được đến đó sớm và hứa đưa bà ấy về nhà." Wehmeyer, như đã miêu tả ở trên, là người đàn ông không tin vào khả năng tiên đoán trước, mà cũng không muốn làm theo lệnh ai. Vì vậy, ông ta không nghe theo Ông Gröning, đã đi xe máy đến Münster để gặp vợ mình. Khi đó xảy ra một việc kỳ lạ mà ông này không làm gì được: trên đường đi xe máy của ông ta không chạy nữa. Thế là ông ta mang nó đến của hàng sửa chữa ở Bielefeld. Họ kiểm tra cẩn thận từ đầu đến cuối - nó vẫn tốt. Lẽ ra nó phải chạy được. Người thợ máy đã thay giắc, làm mọi việc có thể nhưng vẫn không hiểu tại sao nó không chạy được. Anh ta bối rối nói với ông Wehmeyer tốt hơn là ông hãy quay về nhà. Wehmeyer bắt đầu quay xe trở lại. Khi ông ta đi về hướng Herford chiếc xe máy chạy như không có vấn đề gì xảy ra. Ông ta sung sướng quay xe để đi tiếp thì lập tức nó lại đứng yên. Nó không thể chạy về hướng Münster.

Vẫn đang sửng sốt vì sự kiện ma quỉ trên, sau đó một thời gian ngắn, Wehmeyer đi bằng tầu hỏa đến Münster. Vợ ông tất nhiên nói luôn rằng bà ấy muốn về nhà ngay. Bà ấy cảm thấy tốt lên nhiều và bác sỹ đang điều trị cho bà cũng nói rằng thời gian điều trị đối với bà cũng đã kết thúc.

Dòng năng lượng nóng
Một thành công ban đầu đặc sắc

Vào ngày thứ năm của cuộc điều tra, chúng tôi đã trải nhiệm một sự ngạc nhiên thực sự diệu kỳ đầu tiên. Và từ hôm đó trở đi, đã có hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác rồi cuối cùng dẫn đến một bất ngờ ngoài sức tưởng tượng, phải gọi nó là một tin giật gân.

Tất cả chúng tôi đã lái xe đến Hamburg vì Lanzenrath biết một ca dường như đặc biệt ấn tượng với ông. Hơn nữa, ca này đã được các bác sỹ quan sát rất kỹ. Nó là ca của con gái nhỏ của ông Mendt, người điều hành một cửa hiệu sửa chữa xe ôtô ở Hamburg. Đứa trẻ sống sót sau khi bị viêm tủy sống nhưng bị di chứng bại liệt ở hai chân.

Ca này, bệnh sử đã được ghi chép chính xác, cẩn thận với những chẩn đoán rõ ràng. Ông Gröning đã điều trị cho bé bằng cách thông thường, ngồi yên tĩnh đối diện với cháu, chậm rãi, ân cần hỏi cháu về những cảm giác đối với cơ thể cháu, có lẽ đã dùng tay phát nhẹ vào cháu. Rồi Ông đi sau khi đã chỉ dẫn cho họ phải ghi lại những cảm giác tiếp theo của bé trong những ngày sau đó. Điều này đã được tiến hành rất cẩn thận và hiện giờ giáo sư Ficher đọc được rằng đứa trẻ cảm thấy sự kéo giật đau đớn ở chân chạy dọc xuống phía dưới lưng. Sự kéo giật đau đớn trên tăng lên làm cho chân cháu ấm hơn và máu trong chân bị liệt chảy mạnh hơn. Cháu bé bắt đầu có những cử động mà trước đây cháu không thể làm được. Giáo sư Fischer đã kiểm tra cẩn thận chân của cháu và nhận thấy rằng việc lưu thông máu tốt một cách kinh ngạc. Toàn bộ quá trình trên nhắc ông nhớ đến một nguyên lý về "rèn luyện tự sinh", mặc dù nó chưa được áp dụng chữa thành căn bệnh viêm cột sống dẫn đến bại liệt. "Rèn luyện tự sinh" được giáo sư I. H. Schulz, nguyên giảng viên khoa liệu pháp tâm lý Đại học Jena, phát triển và truyền bá ở nước Đức. Phương pháp Schulz này được dựa trên cơ sở ứng dụng thực hành yoga Ấn Độ cổ, nổi tiếng cho người Châu Âu trong y học hiện đại của Châu Âu. Nó yêu cầu tất cả các thầy thuốc do ông đào tạo phải làm máu tuần hoàn đến những bộ phận cụ thể của cơ thể bệnh nhân thông qua tác động của xúc cảm nhưng không được lẫn lộn với thôi miên. Họ không thành công trong mọi ca bệnh. Trên hết, nó yêu cầu nhiều tuần, đôi khi nhiều tháng nỗ lực, điều đó thực sự xứng đáng với tên gọi: "rèn luyện". Ở đây, trong ca của Mendt, Ông Gröning đã đạt được thành công ban đầu hoàn toàn đặc sắc. Ngay cả một nhà trị liệu bằng tâm lý được đào tạo bằng phương pháp y học khi xử lý trường hợp này ít nhất cũng cần đến nhiều tuần để đạt kết quả như Bruno Gröning đã đạt được chỉ trong nửa giờ. Một lần khác Ông Fischer đã nói chuyện rất lâu với giáo sư Burckhard ở Hamburg và cả hai cũng phấn khích bởi giáo sư Fischer đã nói rằng lần đầu tiên cho đến nay, theo quan điểm của ông, Ông Gröning đã sở hữu lực chữa trị bằng liệu pháp tâm lý khác thường và rằng Ông đã phát ra một rung động hoặc một thứ gì khác nữa cần được điều tra bằng các xét nghiệm lâm sàng lớn. Bằng cách như trên, khả năng tác động đến bệnh liệt do viêm tủy sống và hậu quả của nó cần được quan sát trong một thời gian dài thông qua điều trị liên tục.

Không bác sỹ nào có thể giúp được Ông

Ngay hôm sau lại xảy ra một sự kiện mới, ấn tượng và ngạc nhiên. Lanzenrath đã đưa chúng tôi đến gặp một bệnh nhân khác của Ông Gröning, đó là ông Kargesmeyer ở Bad Oeynhausen. Kargesmeyer 47 tuổi, đã phải chịu đựng bệnh đau đầu từ năm 2 tuổi và phát triển thành bệnh đau dây thần kinh sinh ba rất nặng. Nó khiến đau thần kinh ở mặt, đây là một dạng chịu đựng khủng khiếp nhất từng có. Đau đớn khủng khiếp này có thể khiến người ta muốn tự sát. Một bác sỹ bình thường cũng không thể làm gì với căn bệnh này. Thuốc chỉ làm giảm nhẹ một phần đau đớn. Trong những trường hợp tuyệt vọng, họ cố gắng làm giảm trạng thái kích động thần kinh bằng cách tiêm rượu cồn hoặc đơn giản bằng cách gián đoạn các cơn đau. Cả hai cách trên đều phải can thiệp phẫu thuật khó khăn và không có kết quả chắc chắn. Kargesmeyer đã phải mổ nhiều lần. Cuối cùng, họ đã cắt amidan và giải phẫu xoang của ông trong một cuộc phẫu thuật triệt tận gốc, tại một bệnh viện ở Münster, từ đó, người ta ngờ rằng chứng viêm tại vùng đó gây ra đau ở mặt. Phẫu thuật đã không có tác dụng giảm chứng đau thần kinh. Một cách tự nhiên, người ta có thể chấp nhận việc chứng viêm trên có thể là nguồn gốc của bệnh viêm dây thần kinh. Nhưng sau khi phẫu thuật, đau đớn lại “quay về”, với dây thần kinh mặt, tương tự như đau đớn khủng khiếp ở chỗ chân tay bị cắt và đến mức cảm thấy đau đớn chạy xuyên suốt cánh tay hoặc ai vừa mới cắt chân mình. Ông Gröning đã điều trị cho Kargesmeyer. Ông yêu cầu Kargesmeyer lấy hai tay giữ chặt đầu mình.

Sau đó, Kargesmeyer cảm thấy như có một dòng điện nóng chảy trong mặt. Đau đớn tiếp tục trong vài ngày, nhưng sau đó biến mất dần theo từng ngày. Bốn tuần sau Kargesmeyer đã hoàn toàn hết đau.

Ở đây cũng vậy, một khả năng kỳ lạ dẫn đến thành công trong việc làm cho máu lưu thông. Có lẽ có những nhân tố ảnh hưởng khác. Nhưng vào thời điểm này, chúng không quan trọng với chúng tôi. Cho đến thời điểm đó, chỉ một số ít trường hợp điều trị chứng đau dây thần kinh sinh ba bằng phương pháp tâm lý trị liệu. Và những trường hợp đó, để thành công, phải mất vài tuần hoặc vài tháng. Ông Gröning đã làm được điều đó trong một thời gian rất ngắn - một thành công cho đến nay vẫn không ai sánh kịp.


Ca Dieter Hülsmann nổi tiếng

Ngày hôm sau chúng tôi lại trở về Herford và ông Lanzenrath đề nghị với ông Fischer để ông ấy xem xét ca Dieter Hülsmann. Đó là cậu con trai chín tuổi của kỹ sư Hülsmann, người tuyên bố được chữa lành và điều này đã khiến Gröning không bị mọi người xa lánh. Lần đầu tiên chúng tôi đến ngôi nhà mà từ đó Ông Gröning đã trở nên nổi danh và chính Ông cũng ở đó mãi đến gần thời điểm chúng tôi đến. Dieter Hülsmann chưa học được cách đi bao giờ. Nhưng người ta cũng chưa thực sự hiểu được bản chất bệnh của cậu bé. Trong một thời gian dài cậu bé đã bị buộc phải bó bột thạch cao. Cuối cùng, tại bệnh viên đại học y ở Münster, họ xác định cậu bị loạn dưỡng cơ tiến triển dẫn tới teo cơ.

Sau gần một năm lưu lại ở Bethel, một bác sỹ tuyên bố rằng: "Ông có thể để cháu ở lại đây. Ông cũng có thể đưa cháu về nhà. Chẳng ai có thể giúp gì được cho cháu." Cuối cùng thì cháu bé cũng không thể ngồi được, đôi chân của cháu đã lạnh như băng. Chăn nhiệt, bình nước nóng và đệm điện cũng không thể loại bỏ tình trạng chân lạnh và tê cóng triền miên. Trong khi cháu ở tình trạng này, Ông Gröning đã tiến hành một đợt điều trị. Sau một thời gian ngắn, cháu bé cảm thấy nóng bỏng ở lưng và bỗng nhiên đôi chân ấm lên. Trạng thái đó được duy trì và thế là cậu bé đã có thể đi được, tuy còn loạng choạng.

Ca bệnh của Dieter Hülsmann gây tranh luận kịch liệt và cả hai phía đều cường điệu không thể biện hộ được. Một bên thì cho rằng chắc chắn trường hợp này không phải là một ca "chữa lành". Nhưng tương tự, việc quả quyết rằng không có gì thay đổi sau điều trị của Gröning là bóp méo sự thật một cách ác ý. Sau khi kiểm tra thận trọng, giáo sư Fischer đã đưa ra quan điểm rằng thực tế đó là chứng teo cơ tăng tiến do rối loạn thần kinh chức năng, đó chính là sự thoái hóa dây thần kinh chạy từ tủy sống đến các cơ và rõ ràng ảnh hưởng đến việc nuôi dưỡng và phát triển của cơ. Xuất phát điểm của sự thoái hóa có thể hình thành từ các tế bào sừng nằm ở phía trước. Những sợi dây thần kinh từ não đều dẫn đến đây. Sự chuyển dịch hoặc đảo chiều các xung lực từ não cũng xảy ra ở đây, mà các sơi không tiếp xúc trực tiếp với bó dây thần kinh dẫn đến các cơ. Không thể phủ nhận rằng những dây thần kinh bị thoái hóa đã trải nghiệm một sự kích thích khác thường, chính nó lại truyền tới các cơ chân. Điều làm chúng ta kinh ngạc nhất, đó là sự thật rằng Ông Gröning đã chẩn đoán gần với thực tế giải phẫu một cách kỳ lạ.

Kargesmeyer đã xác nhận rằng Ông Gröning không cần hỏi gì nhưng đã nói với cậu bé rằng cậu bị đau ở mặt và đau đớn này đã dày vò cậu từ khi hai tuổi. Chúng tôi coi nhận xét trên có phần cường điệu để bày tỏ lòng biết ơn của một bệnh nhân. Với trường hợp của Dieter Hülsmann, có một báo cáo rõ ràng về chẩn đoán của Bruno Gröning, đã được các nhân chứng khẳng định. Ông đã nói về sự phá hủy của thần kinh tủy sống, chỉ rõ chỗ khu trú của những tế bào sừng phía trước bị bệnh. Chính tại những chỗ đó cậu bé đã có cảm giác nóng bỏng đã nói ở trên và sau đó là cảm giác rung rất đặc biệt, điều mà Ông Gröning gọi là bắt đầu quá trình tái sinh, Ông đã so sánh nó với sự lung linh của ánh sáng bóng đèn khi có một dòng điện chầm chậm “chảy”. Sự giải thích này nghe thật thô sơ. Nhưng nó rất gần với thực trạng làm chúng tôi cảm động sâu sắc.

Ở ngưỡng cửa của sự huyền bí

Quyết định cuối cùng có lợi cho Ông Gröning đã được đưa ra, sau một trải nghiệm của chúng tôi tiếp nối cuộc kiểm tra ca bệnh Dieter Hülsmann của giáo sư Fischer. Chúng tôi được dẫn đến phòng khách, không còn nghi ngờ gì là Ông Gröning đã làm việc ở đây. Giáo sư Fischer mệt lử ngồi xuống một chiếc ghế bành trong phòng. Đúng lúc đó, mặt ông ấy tái như chết. Ông ta thở hổn hển, nhưng rất nhanh ông ấy đã tự kiểm soát được . Khi đó ông ta nhìn chúng tôi qua cặp mắt thu hẹp như thể có một năng lượng huyền bí chạm vào ông ta, bản thân ông ta cũng không giải thích nổi nguồn gốc của nó. Ông ấy nói với chúng tôi rằng vào lúc ông ta ngồi xuống, ông ấy cảm thấy đau dữ dội ở vùng thận phải và cùng lúc tim đập thình thịch và thở gấp. Thận phải của ông trước đây đã bị viêm nhiều lần. Nó là bộ phận kém nhất trong cơ thể ông. Thêm nữa, chúng tôi kinh ngạc trước một hiện tượng lạ: Lanzenrath bước vào phòng và nói rằng giáo sư đang ngồi trên chính chiếc ghế mà Ông Gröning đã điều trị cho những bệnh nhân của mình.

Thành công chữa lành khác thường của Giáo sư Tiến sĩ Fischer bằng cách ngồi trên ghế bành mà Bruno Gröning đã chữa khỏicho vô vàn người bệnh ở Herford.

Thành công chữa lành khác thường của Giáo sư Tiến sĩ Fischer bằng cách ngồi trên ghế bành mà Bruno Gröning đã chữa khỏicho vô vàn người bệnh ở Herford. Khi giáo sư Fischer ngồi xuống ghế, ông cảm nhận thấy mình tiếp xúc với một năng lượng bí ẩn, và ông đã có ý tưởng dùng dòng năng lượng đang hoạt động ở chiếc ghế này để chữa cho một người phụ nữ trẻ bị liệt nhiều năm. Việc chữa trị này trở thành một điểm sáng trong báo cáo của chúng tôi hôm nay.

Gröning đã luôn khẳng định rằng Ông có thể để lại một năng lượng đặc biệt trên chiếc ghế. Có lẽ giáo sư đã nhận được năng lượng đó? "Tất nhiên", ông Fischer nói trong không khí yên lặng đang đè nặng lên chúng tôi. Nhưng ông đã lại bận với một kế hoạch nào đó. Đột ngột ông bảo Lanzenrath đi với ông vào trong vườn, ở đây, ngay hôm chúng tôi đến Herford, thì những người ốm chờ đợi một cách nhẫn nại hoặc vô vọng. Ông đã tìm một người liệt và thấy một cô gái trẻ với đôi chân bất động được đặt ngồi trong lùm cây, không ai giúp đỡ. Ông đưa cô vào phòng khách, với sự giúp sức của Lanzenrath, đặt cô lên chính chiếc ghế kỳ bí. Rồi Ông bắt đầu điều trị cho cô bằng liệu pháp tâm lý như thường làm. Ông đã xác định được rất nhanh nguyên nhân bệnh liệt của cô.

Cô gái tên là Anni Schwedler, 21 tuổi, đến từ Darmstadt đã trải qua một cuộc không kích dữ dội ở thành phố đó mùa thu năm 1944. Anni đã bị vùi lấp cùng mẹ và khoảng 20 người khác trong chỗ trú máy bay oanh tạc ở một nhà máy bia. Tất cả những người khác, trong đó có cả mẹ cô, đã thoát ra bằng lối thoát khẩn cấp mà người ta đã tạo ra, đủ rộng để một người có thể thoát được. Nhưng không hiểu sao cơ thể cô lại bị mắc kẹt trong lỗ hổng trong tường. Ngôi nhà bốc cháy. Tóc của cô bị bắt lửa. Và cuối cùng, người giám sát cuộc không kích đã kéo được Anni ra và dập tắt quần áo đang cháy trên người cô bằng vòi nước. Lúc miêu tả lại, mặt cô lộ vẻ khiếp sợ chứng tỏ những gì đang diễn bên trong cô chắc chắn tác động đến lưng cô. Ngay sau khi được giải thoát, cô đã có cảm giác bấp bênh khi đi lại. Vài ngày sau, cô bắt đầu đi một cách loạng choạng. Dáng đi của cô càng ngày càng không vững cho đến khi chân của cô hoàn toàn bị liệt. Mọi việc điều trị đều thất bại. Và giờ đây cô gái ngồi trên chiếc ghế kỳ lạ, chiếc ghế đã làm giáo sư Fischer bị sốc nặng.

Khi cô gái kết thúc câu chuyện, giáo sư đã đưa ra kết luận sau đây: Nếu Ông Gröning đã để lại nguồn năng lượng chữa lành huyền bí trong chiếc ghế của Ông, thì nguồn năng lượng ấy vẫn có tác dụng chữa lành khi Ông vắng mặt. Ông kể tóm tắt với cô gái về Ông Gröning và về việc Gröning đã luôn sẵn sàng giúp nhiều người bị liệt trong căn phòng này. Và ông còn làm một việc nữa: cho cô gái xem bức ảnh của Gröning. Rồi ông đột ngột ra lệnh, "Đứng dậy!" Ông nghĩ rằng Ông Gröning có thể sẽ làm như vậy. Mặt cô gái bỗng sáng lên, và Anni liều lĩnh đứng dậy khỏi chiếc ghế bành, và quá ngạc nhiên và chiến thắng với khả năng có thể đứng dậy được, nên đầu tiên cô không đủ can đảm bước đi. Giáo sư lại ra lệnh : "Đi nào!" Lanzenrath, người đứng bên cạnh, nhẹ nhàng dắt tay cô gái, khi đó cô đi từng bước loạng choạng với những giọt nước mắt sung sướng, cô đi dọc căn phòng đến nơi mẹ cô đang ngồi, cô đã hoàn toàn chiến thắng. Nhưng đến đây thì Anni Schwedler đã ngã quỵ xuống. Thí nghiệm được tiến hành lần thứ hai. Trong nỗ lực thứ hai này, Fischer cũng chỉ cho người bệnh bức ảnh của Gröning, và trong khi làm việc này đã nhận thấy những dấu hiệu mạnh lên của sự tuần hoàn máu trong đôi chân trước đây bị liệt, chúng hồng và ấm hơn. Cô gái lại đứng dậy một lần nữa. Giáo sư ra lệnh cho cô đứng lên, ngồi xuống thêm vài lần. Việc đứng dậy càng ngày càng dễ hơn. Cuối cùng, cô gái có thể đi ra khỏi phòng và đi suốt con đường từ sân nhà dẫn tới phố bên cạnh. Từ đó cô lên ô tô đến chỗ một người bà con ở Herford.

Tất cả chúng tôi đã nín thở quan sát thí nghiệm. Cũng vào buổi tối hôm ấy, chúng tôi thông báo cho tờ Revue rằng chúng tôi phải kéo dài thời gian ở lại miền bắc nước Đức. Không còn nghi ngờ gì rằng hiện tượng Gröning đã được chứng minh bằng những thí nghiệm y khoa theo kế hoạch. Chúng tôi muốn cố gắng liên lạc với Ông Gröning vào ngày hôm sau cốt để mở đường cho Ông đến với các bác sỹ ở Bệnh viện Đại học Heidelberg, để Ông có thể chứng minh khả năng của mình trước sự có mặt của họ.

Tiến trình những sự kiện quanh Bruno Gröning từ tháng 3 năm 1949

Những bối rối của các sự kiện trên lớn đến mức chúng tôi phải cố gắng lắm cũng chỉ có thể đi được nửa chặng đường đưa các sự kiện đó ra với những người quan sát bên ngoài.

Ngày 18 tháng 3 năm 1949
Ngôi sao Bruno Gröning đột nhiên nổi lên ở Herford. Có lẽ sự chữa lành thực sự khỏi chứng teo cơ của Dieter, con trai của kỹ sư Hülsmann ở Herford, khiến công chúng biết đến Ông. Lời đồn đại và các báo cáo lan nhanh như gió. Đám đông những người ốm kéo đến trước nhà Hülsmann ở số 7 đường Wilhelmsplatz, tại Herford, nơi Gröning đang ở.

Ngày 4 tháng tư năm 1949
Bắt đầu hoạt động chữa trị công khai của Ông Gröning ở Herford. Đã có hưởng ứng lớn. Ông Gröning trở thành một nhân vật thần diệu của Herford. Một số người ca ngợi Ông như một đấng cứu thế, còn hơn thế từ khi Ông chứng tỏ mình có hiệu ứng với dòng lực Thượng Đế.

Ngày 27 tháng tư năm 1949
Vì quá nhiều người ốm đau tụ tập, nên nhà cầm quyền, đặc biệt là các lãnh đạo ngành y tế đã phải can thiệp. Ông Gröning và ông Hülsmann được mời đến nói chuyện với Giám đốc sở y tế Herford, bác sỹ-tiến sỹ Siebert. Ông Siebert giải thích rằng cho đến khi đó ông ta đã khoan dung đối với hoạt động của Ông Gröning, nhưng lúc này con số người ốm quá đông và do trách nhiệm của ông ta với hệ thống y tế công nên ông ta buộc phải can thiệp. Ông ta đã điều tra lý lịch của Ông Gröning một cách sống sượng, với vẻ khiêu khích. Ông Gröning nói rằng ông này không có quyền làm việc đó và yêu cầu ông ấy đến tận nơi làm việc của mình để tự thuyết phục bởi phương pháp và thành quả của Ông thay cho việc điều tra trên. Nhưng Siebert từ chối với lý do: ông ta không thể xử sự như một thằng ngốc.

Trong những ngày sau đó:
Ông Hülsmann, Tiến sĩ Siebert, quan chức cấp cao của sở y tế và Auer, thám tử điều tra của Herford đã gặp nhau ba lần. Hülsmann khăng khăng, với tư cách là người đi theo Ông Gröning, nhưng trình bày cũng không thông minh lắm, rằng các quý ông nên tự thuyết phục mình bởi những thành công của Ông Gröning. Siebert bác bỏ. Auer cư sử khách quan hơn.

Ngày 30 tháng tư năm 1949
Để ứng phó với đám đông người cầu giúp ngày càng tăng và những khó khăn với nhà chức trách ngày càng nhiều, Ông Gröning đã tổ chức họp báo tại nhà ông Hülsmann. Trong lúc đó báo giới đã nắm lấy trường hợp của Ông Gröning để đưa tin giật gân, và đăng nhiều báo cáo không đúng, bóp méo sự thật. Ông Meister, Thị Trưởng của Herford đến dự cuộc họp cùng với sĩ quan cảnh sát Kunst. Ông Gröning bác bỏ các báo cáo không đúng sự thật. Tuy nhiên, không có quan hệ tốt đẹp thật sự hình thành giữa một bên là Gröning -người không ai bảo vệ, không phải cư dân ở đó, không có kinh nghiệm trong việc đàm phán với các bác sĩ hoặc giao thiệp với báo giới, còn bên kia là những người có mặt. Nhà cầm quyền lo sợ sự rối loạn trật tự công cộng bởi những đám đông người ốm, sự không tin tưởng hoặc bác bỏ công khai của các bác sĩ và sự thiếu khách quan của báo giới đang áp đảo.

Ngày 3 tháng 5 năm 1949
Ông Meister, Thị trưởng thành phố đã đến thăm Gröning tại nhà Hülsmann. Ông đích thân chọn một người phụ nữ có triệu chứng tê liệt trong đám đông những người đang chờ được chữa trị và đưa đến cho Gröning. Ông Gröning đã rất thành công trong trường hợp này, khi chia tay ông Meisster đã tỏ ra rất thán phục.

Chiều ngày 3 tháng 5
Tuy vậy, buổi chiều Thị trưởng thành phố vẫn gửi cho Gröning lệnh cấm mọi hoạt động chữa trị. Ông Gröning được phép có ba tuần để kháng án. Mối quan hệ giữa các nhà chức trách, Ông Gröning và đám đông đang chờ đợi, trong số đó rất đông là những ca đã lành bệnh một cách đáng nể, trở nên phức tạp hơn bao giờ hết.

Ngày 13 tháng 5 năm 1949
Chỉ 10 ngày sau khi có lệnh cấm trên, dựa trên cơ sở hời hợt của Đạo luật hành nghề y cho người không có bằng y khoa của Đệ tam Quốc xã, một hội đồng y tế được thành lập ngay tại nhà ông Hülsmann. Hội đồng gồm Giáo sư, Tiến sỹ Wolf, Giám đốc các bệnh viện của Bielefeld, Giáo sư, Tiến sỹ Schorsch, giám đốc các cơ sở chữa bệnh ở Bethel, và Tiến sĩ Rainer, một viên chức cấp cao trong ngành y ở Bielefeld. Cùng có mặt ở đó, Thị trưởng Meister và sỹ quan cảnh sát Kunst. Kunst và Wolf cố gắng giữ thái độ khách quan. Ông Rainer hoàn toàn phản đối. Ông ta tuyên bố: "Thưa các quý ông! Tất cả những điều mà các ông thấy ở đây chẳng có gì là mới mẻ với nền y học. Chúng ta có thể điều trị những trường hợp này thành công giống hệt. Khi tôi đến đây, tôi muốn được thấy những điều kỳ diệu." Liên minh của giới y khoa chống đối Ông Gröning cùng với nhà cầm quyền chẳng giúp ích gì đang đối mặt với hiện tượng Gröning và khả năng của Ông làm xúc động quần chúng. Tuy vậy, Gröning đã đề nghị được chứng minh khả năng chữa lành của mình đối với các ca bệnh có thể được y học xác nhận, hạn chót là 28 tháng 6, tại bất cứ bệnh viên đại học nào, ở khu tô giới Anh của Đức, tại các bệnh viện thành phố Bielefeld hoặc bệnh viện của Bethel theo sự sắp xếp của các bác sĩ cấp cao.

Trong những ngày tiếp theo:
Mặc dù Ông Gröning và các trợ lý của Ông đã đưa ra những thông cáo miệng và bằng văn bản về việc bị cấm chữa trị và chờ đợi là vô ích nhưng những người cầu được chữa lành vẫn tập trung trước nhà ông Hülsmann. Những ca chữa lành khó kiểm chứng vẫn diễn ra. Những ca này chỉ có thể lý giải thích bởi ảnh hưởng của Gröning thông qua chữa trị từ xa cho những người đang chờ đợi.

Ngày 20 tháng 5 năm 1949
Gröning thông báo rằng bản thân ông sẵn sàng chứng minh khả năng chữa lành của mình tại các bệnh viện trong thành phố Bielefeld nhưng bỏ dở chuyến đi gặp giáo sư Wolf vì theo bản năng Ông nghi ngờ có thể rơi vào cạm bẫy của một bộ phận bác sĩ. Ông Klemme, người đã từng được Gröning chữa khỏi có vai trò ở đây. Klemme khuyên Gröning nên từ bỏ đấu tranh với chính quyền Herford mà nên điều đình với chủ tịch quận Detmold, ông Drake, người mà ông quen biết.

Ngày 23 tháng 5 năm 1949
Ngày 23 tháng 5 năm 1949: Mối quan hệ với Drake rơi vào tình trạng không may. Do ông Egon-Arthur Schmid, người xuất hiện trong cộng đồng Groening và tự cho mình là một biên tập viên, cứ cố nài, Gröning đã thực hiện việc gọi là "chẩn đoán từ xa" về tình trạng sức khỏe của Drake vào một buổi chiều trước khi đến thăm ông ta. "Chẩn đoán từ xa" của Gröning rất đặc biệt ở chỗ y học không dễ giải thích. (trong báo cáo của tờ Revue, mọi chi tiết của chúng bị che dấu). Tin vào khả năng của Gröning, Schmidt sẵn sàng ủng hộ việc chẩn đoán từ xa cho Drake. Ông ta nhận thấy có vài khuyết điểm trong đó. Công chức của Sở Y tế Detmold, Tiến sĩ Dyes, người công khai phản đối Gröning cũng tham gia cuộc họp đó, đã thắng thế bằng cách giơ tay. Ông ta đã tuyên bố trắng với Gröning rằng ông ta có thể làm và chứng minh việc ông ta sẽ làm, lệnh ngăn cấm chữa trị sẽ không được dỡ bỏ (ông Dyes khẳng định tuyên bố đó với cộng tác viên của tờ Revue, Tiến sĩ Fischer). Những lời nói của ông Dyes có ảnh hưởng tai hại đến những diễn tiến sau này. Nghi ngờ theo bản năng của Gröning về nghề y cuối cùng đã trở nên vững chắc và cũng từ phía ông ta không thể có đáp trả sự hợp tác có lý. Ông Dyes đã không chỉ ra cho Gröning những ngoại lệ trong Đạo luật hành nghề y cho những người không có bằng y khoa. Phần này qui định rằng trong các trường hợp ngoại lệ thì giấy phép chữa trị đặc biệt có thể được cấp, bất kể qui định trong các phần khác của Đạo luật trên.

Ngày 24 tháng 5 năm 1949
Hôm đó diễn ra cuộc gặp giữa Ông Gröning và phó thị trưởng thành phố, ông Wöhrmann, đại diện cho Thị trưởng Meister đang nghỉ phép. Theo lời khai của 8 nhân chứng, Wöhrmann đã dùng những lời lẽ sau: Cho dù một ngàn người đang đợi ở trước cửa ngôi nhà số 7 phố Wilhelmsplatz thì đám đông này cũng không làm Ông quan tâm. Việc chữa lành chỉ là thứ yếu. Những gì Ông ấy quan tâm chỉ là việc cứu rỗi linh hồn và sự xá tội. Mọi chịu đựng về thể xác thật nhỏ bé so với việc cứu rỗi linh hồn. Vì Gröning không trả lời câu hỏi phải chăng Ông có thể tiến hành xá tội, nên ông này không hài lòng với cuộc đối thoại cùng Gröning.

Ngày 7 tháng 6 năm 1949
Một hội đồng y khoa khác đến thăm Ông Gröning - lần này có Wöhrmann và bác sĩ trưởng, Tiến sĩ Siebert. Năm tiếng đồng hồ đối đầu. Lệnh cấm hoạt động chữa trị vẫn được giữ nguyên. Hạn chót cho thời gian kháng cáo là ngày 28 tháng 7. Người ta lại yêu cầu Gröning chứng minh khả năng chữa lành của Ông tại các phòng khám và các bệnh viện. Nhưng điều đó không được tiến hành vì sự ngờ vực có nguồn gốc sâu sa của Ông Gröning. (Với tư cách là người đại diện cho Revue Giáo sư, Tiến sĩ Fischer sau đó đã xác định rằng việc nghi ngờ này không phải vô căn cứ).

Ngày 18 tháng 6 năm 1949
Với mục đích làm yên lòng hàng nghìn người ốm đang chờ Ông Gröning ở Wilhelmsplatz, ông Wöhrmann cảm thấy buộc phải tạm thời nới lỏng lệnh cấm chữa trị.

Ngày 20 tháng 6 năm 1949
Một cuộc biểu tình của những người chờ được chữa trị trước tòa thị chính và trước nhà ông Wöhrmann. Cảnh sát bất lực.

Ngày 21 tháng 6 năm 1949
Lệnh cấm được nới lỏng.

Ngày 24 tháng 6 năm 1949
Thị trưởng Meister trở về và khẳng định lệnh cấm. Những cuộc biểu tình lại tiếp tục. Tình trạng hỗn loạn càng trở nên khủng khiếp.

Ngày 25 tháng 6 năm 1949
Theo lời mời của Westphal, một thương gia lớn ở Hamburg, người đã được Ông Gröning giúp cải thiện bệnh hen suyễn, Gröning đến Hamburg. Ông hy vọng có thể tiếp tục các hoạt động chữa trị của mình ở đây. Nhưng hoạt động đó đã không thể xảy ra ở Hamburg.

Ngày 29 tháng 6 năm 1949
Ông Gröning rời Hamburg chưa biết đi đâu. Ông được ông bà Hülsmann hộ tống. Công chúng và cảnh sát mất dấu vết của Ông.


Chú thích ảnh:

Những người ốm đã được Ông Gröning chữa trị, Tiến sĩ Fischer đến thăm họ trước khi ông trực tiếp gặp Ông Gröning.Những người ốm đã được Ông Gröning chữa trị, Tiến sĩ Fischer đến thăm họ trước khi ông trực tiếp gặp Ông Gröning.

  1. Ông Klüglich ở Bielefeld bị thận luôn luôn sống trong đe dọa bị mổ. Báo cáo của chúng tôi mô tả tình trạng của ông ta khi Giáo sư Fischer, người đại diện cho tờ Revue gặp ông ta vài tuần sau điều trị của Gröning.
  2. Cô con gái nhỏ của gia đình Mendt ở Hamburg đã chứng minh cho giáo sư Fischer rằng tác động của Ông Gröning cần phải được giới y học khai thác. Gröning đã chữa thành công bệnh bại liệt do viêm cột sống bằng liệu pháp tâm lý.
  3. Bà Wehmayer. Khi giáo sư Fischer đến thăm bà và nghe kể về thời gian bà ở bệnh viện, ông đã rất ấn tượng về tác động từ xa của Gröning và trải nghiệm liên quan đến chồng bà (xem báo cáo).
  4. Cô Schwerdt, người quen của giáo sư Fischer, cuộc gặp đáng nhớ với Ông Gröning được mô tả trong báo cáo, bằng cách nào Ông đã đưa cô quay trở lại với người đàn ông cô yêu, nhờ sự giúp sức của tờ giấy bạc và Ông đã chữa khỏi cho cả hai người đó thế nào.
  5. Cô W., người quản lý cửa hàng xe đạp của người chồng quá cố năm 1946 ở Bielefeld. Giáo sư Fischer nói chuyện với bác sỹ, người đã tiến hành điều trị kéo dài nhưng vô vọng trước khi gặp ông Gröning.
  6. Thương gia với đầu óc thực tế, Kargesmeier ở Bad Oeynhausen, người mà không phẫu thuật nào chấm dứt nỗi đau đớn khổ sở do dây thần kinh sinh ba gây ra. Sau khi được Ông Gröning điều trị, giáo sư Fischer đã được chữa lành.
  7. Bên giường bệnh của cô E., Tiến sĩ Morters đang ngồi, ông đã điều trị cho cô trước khi có tác động của Ông Gröning. Ca này cũng là nguyên nhân để tờ Revue thuyết phục các bác sĩ của một Viện đại học về việc cần phải xét nghiệm lâm sàng Revue sẽ đăng tải các báo cáo này trong các số tiếp theo.

Một đêm của hàng loạt các ca chữa lành

"Một đêm của hàng loạt các ca chữa lành"

"Zeitungsblitz", 9.1949: Số đặc biệt về những thành công của Bruno Gröning

Die Zeitung „Zeitungsblitz“ dokumentiert die Geschehnisse am Traberhof in Rosenheim im September 1949, wo durch Bruno Gröning Tausende von Menschen gesund wurden.Trong những dòng dưới đây chúng tôi sẽ mang đến cho bạn đọc một báo cáo có các số liệu thật của một phóng viên đặc biệt, đại diện của báo chúng tôi, người đã theo sát người chữa bệnh vĩ đại, Bruno Gröning, trong 15 tiếng diễn ra việc chữa lành bênh, tận mắt chứng kiến bởi hàng trăm người có mặt tại Traberhof ngày 27 và 28/8.

Những ca chữa lành đầu tiên trong ngày

Phóng viên của chúng tôi đã báo cáo: Ngay trong buổi sáng những người tìm kiếm sự chữa lành đã cùng đồng thanh gọi "Bruno Gröning của họ". Vận may đã đến, Ông đã quan tâm đến những người đang chờ đợi để được nghe một bài nói chuyện ngắn. Nhưng tôi không muốn báo cáo về điều đó, mà muốn báo cáo về những giờ phút không thể nào quên được, chưa từng có tiền lệ, vào lúc xế chiều và buổi tối.

Không khí ở đây đặc biệt trĩu nặng bởi nghi ngờ, hôm nay, một ngày thứ bảy, có rất nhiều người, những người ốm đau và cả những người tò mò cùng kéo về Traberhof và ở trong vườn, sự nghi ngờ tăng lên mỗi giờ vì người ta nghe nói tối hôm nay Bruno Gröning sẽ lại nói chuyện với những người đang chờ ở đây. Các máy quay phim đã chuẩn bị sẵn sàng trên ban công, dưới bãi cỏ, nơi đỗ xe. Dòng người cứ cuồn cuộn kéo về ngày càng đông.

Trong khi chờ đợi, tôi dò hỏi về những ca chữa lành mới nhất và cảm thấy mình phải có trách nhiệm viết bài phóng sự một cách đúng mực, không giật gân cho bạn đọc và những vòng người đang vây quanh Bruno Gröning.

Bà Würstl, 42 tuổi, đến từ Rosenheim, phố Münchner đã kể cho tôi một cách đáng tin rằng cho đến trưa ngày hôm đó do bị liệt mà bà đã không cúi người nâng chân lên khỏi sàn. Với khuôn mặt rạng ngời hạnh phúc, sau khi nghe Bruno Gröning nói chuyện, bà đã đi đến chỗ chồng bà, lần đầu tiên không cần trợ giúp của người khác và bà lại có thể cúi xuống như một người khoẻ mạnh bình thường.

Khi đó, cũng giống như ông Haas đến từ München, một phụ nữ đến từ Endorf, người mà chúng tôi biết đã chỉ nằm nghiêng được, lần đầu tiên, từ xe lăn đã đứng lên và bắt đầu đi được.

Tôi đã ngồi bên bàn của một người quen có vợ là Karin Lembeck, một diễn viên điện ảnh đến từ Munich-Laim, có nước da ngăm đen rất ấn tượng, được mọi người biết đến là "người đáng yêu". Bà đã kể cho tôi nghe việc bà đã được chữa khỏi liệt dây thần kinh tay trái trong nhiều tháng, nhờ chữa bệnh từ xa - chỉ bằng một cú điện thoại với Bruno Gröning vào lúc 10 giờ sáng. Thời điểm Ông đến Traberhof, "các vòng tròn năng lượng" của Ông đã đột nhiên đến với Bà L. làm bà rùng mình vì nóng, lạnh khiến bà kêu lên: "Trời đất, điều gì xảy ra với cánh tay của tôi thế này? Tôi không có cảm giác gì nữa!" Và cùng lúc "mất cảm giác trên", cánh tay liệt của bà trước đó không thể nâng lên đến mặt bàn, bỗng tự động sờ được mặt và ít phút sau đó tay bà đã đưa lên trên chóp mũ rộng vành mùa hè bà đang đội trên đầu. Rồi bà khóc chảy nước mắt vì vui sướng và biết ơn với tình cảm từ trong lòng, nước mắt thay cho lời nói. Phải vài tiếng sau với trái tim chứa chan lòng biết ơn bà mới có thể bắt tay người giúp đỡ vị đại- Ông Gröning. Nhưng Ông đã ngăn bà lại và nói: "Lời cảm ơn của bà không phải dành cho tôi, mà cho Đấng Tạo hóa trên trời, Người đã cho tôi năng lượng này sáng nay khi tôi điện thoại với chồng bà, để bắt đầu sự chữa lành này. Thượng Đế hoàn thành nốt khi bà tới đây, tôi không làm gì cả. Chính lòng tin của bà đã giúp bà, quí bà thân mến ơi!"

Người phụ nữ thứ hai là bà Wagner đến từ Munich-Laim, cùng huyện với bà Lembeck, đã bốn năm chịu đựng bệnh tắc mạch máu não, bị liệt thần kinh bên trái, cũng đã tiến bộ cùng thời gian trên. Bà đã được Bruno Gröning "tập trung từ xa", trong một khu vườn, Ông đã làm việc cùng bà từ căn phòng phía trên. Chúng tôi đã chăm chú theo dõi kết quả, nhưng với sự hỗn loạn lúc đó người phụ nữ này đã không thể tập trung đủ mức. Cùng lý do như vậy mà nỗ lực tiếp theo, gặp mặt trực tiếp với Ông trong đêm hôm đó không cho kết quả thoả đáng, vì rằng chưa có sự sẵn sàng từ bên trong, sự tập trung các giác quan, và thế là cuộc gặp vài giờ sau cuộc chữa bệnh từ xa đã bị cản trở.

Ở đây, hai trường hợp sau này, chứng minh hùng hồn cho việc, cho dù bà đã đến gặp riêng Ông Gröning, trong nơi riêng biệt, nhưng mang theo giả định rằng việc chữa lành từ xa đã không có tác dụng- biểu hiện của sự hoài nghi đối với người chữa lành vĩ đại.

Và thời khắc đó đã đến, 7 giờ 30 tối. Vài trăm người đứng sát nhau. Bóng tối bao trùm, những chú ngựa đã rời khỏi bãi cỏ, mặt trời tô điểm cho những dãy núi màu xanh. Sự hồi hộp ngày càng lớn; nó trở nên không thể chịu nổi. Rồi Bruno Groening xuất hiện trên ban công cùng với niềm vui vỡ òa. Ông yêu cầu mọi người hãy kiên trì chờ đợi thêm vài phút nữa để Ông có thể tĩnh lặng từ bên trong và Ông cũng yêu cầu mọi người tập trung. Rồi ông S., một trong những trợ lý của Bruno Groening hướng dẫn những người ốm đi về phía trước để có thể nhìn được họ, nhẹ nhàng hướng dẫn, khuyên họ cách cần làm: Hai tay để lên đầu gối, không chạm vào ai, không nghĩ đến bệnh tật. Sự hồi hộp tràn đầy, trông đợi trong yên lặng, chuẩn bị từ bên trong, về tinh thần cho thời điểm mà dòng lực chữa lành bệnh của Bruno Gröning có tác dụng và đem lại khả năng chữa lành cao nhất. Không một tiếng thì thầm trong đám đông. Thật khó có thể mô tả hết cảnh tượng và trạng thái khi đó, không khí đầy tin tưởng và xúc động của những con người tội nghiệp, đang bị dày vò bởi bệnh tật có thể nhìn thấy hoặc không nhìn thấy, đang chờ đợi, ít nhiều tin tưởng vào số phận, vào thời khắc họ được chữa lành.

Trong khi đó, 15 phút để chuẩn bị quay phim tư liệu, những phút mà người ta chỉ có thể trải nghiệm một lần duy nhất trong đời, mong đợi tràn đầy năng lượng, người ta nghe rõ nhịp tim của mình và cả của người bên cạnh. Một trợ lý của Bruno Gröning thỉnh thoảng hỏi từng người xem họ từ đâu tới. Ho cho biết rằng từ mọi vùng miền của nước Đức: Allgäu, vùng Swabian, Schwabenländle, Köln và Frankfurt, Thượng và Hạ Bavaria, vùng Hồ Constance, Biển Bắc và thậm chí cả từ Berlin và đương nhiên từ rất nhiều địa phương khác nhau. Sau đó có một điều đã mang lại cho Ông Gröning, một niềm vui đặc biệt và riêng tư: có một người lính cũ, cùng quân ngũ, cũng đang đứng cùng những người chờ đợi, đến kể với Ông, những nếm trải khó khăn trong nhà tù Nga, ở Karelien và Phần Lan. Người ta yêu cầu đám đông không hỏi Bruno Gröning mà là tập trung nghe những gì Ông nói.

Gröning nói chuyện với những người chờ đợi

Trạng vạng tối. Ánh sáng để quay phim chiếu khắp mọi phía, các thiết bị quay phim đã lặng lẽ hoạt động. Mọi âm thanh khác đều ngừng lại và mọi con mắt đều hướng về phía ban công, nơi Bruno Gröning bước ra cùng chủ nhà, những trợ lý của Ông và chữa lành bệnh cho nhiều người lúc 20 giờ 15 phút. Những phút chìm trong im lặng tuyệt đối-thời gian mà người giúp đỡ vĩ đại của nhân loại khoanh tay và nhìn lên trời. Sau đó Ông thiết lập một mối liên hệ toàn diện với những người đang tìm kiếm sự chữa lành và tin tưởng bằng cách nhìn vào khuôn mặt phấn khích của từng người.

Lúc này Bruno Gröning bắt đầu nói bằng những từ đơn giản, chọn lọc với niềm tin sâu sắc, bằng giọng ấm áp, thông cảm lôi cuốn nhiều người:

"Các bạn mong muốn được chữa lành thân mến! Giống như mọi ngày, hôm nay mọi người cũng đang tập hợp ở đây, những người đáng thương và đang chịu đau đớn-những người đang tìm kiếm sự chữa lành sẽ tìm được điều đó. Nhưng còn có cả những người tới đây chỉ vì tò mò - những cá nhân tự biết mình hoài nghi. Tôi cảm nhận rất rõ và tôi cũng yêu cầu các bạn hãy gói kỹ những ý nghĩ của các bạn và hãy dùng sự thật tự thuyết phục mình. Ở đây không có trò giải trí hay những trình diễn rẻ tiền. Giờ khắc này rất quan trọng với những con người đang phải chịu đựng quanh tôi đang phải chịu đựng rất nhiều.

Tôi không kêu gọi bất kỳ ai đến đây mà ngược lại tôi yêu cầu họ hãy chờ đợi cho đến một ngày mà họ có thể nhận được giúp đỡ trong bối cảnh trật tự. Ai không tin tôi thì người đó không cần phải đến đây nữa!

Tôi biết, rất nhiều người trong số các bạn lúc này đang trên đường được chữa lành. Tôi đã định ở lại đây vùng Thượng Bavaria này và yêu cầu các bạn hãy kiên trì cho đến khi tôi được phép chữa trị một cách công khai và các trung tâm chữa trị được phép thành lập. Quyền được chữa lành thì chỉ có với những người có niềm tin vào Thượng Đế. Tiếc thay có rất nhiều người đã đánh mất niềm tin đó từ nhiều năm trước và đã xa vào vũng bùn.

Tôi nói với các bạn: Người thày thuốc duy nhất, thày thuốc của tất cả mọi người, và mãi mãi, là Thượng Đế của chúng ta! Chỉ Người mới có thể giúp được chúng ta. Nhưng Người chỉ có thể giúp được những người có lòng tin, tự nguyện ném đi bệnh tật, đau yếu của mình. Bạn không phải tin vào Gröning nhỏ bé này, bạn chỉ cần giao phó cho tôi. Bạn không phải cảm ơn tôi, mà phải cảm ơn Thượng Đế; tôi chỉ làm nghĩa vụ của mình mà thôi!

Bởi các bạn chưa biết nên tôi nói với các bạn rằng các bạn hãy để tiên bạc và mọi sợ hãi ở nhà. Bạn chỉ cần mang theo bệnh tật và nhiều thời gian, tôi sẽ lấy những thứ đó đi từ bạn. Bạn cần sống nhân đức với nhau, không thù hận, không làm điều sai trái, không đối xử xấu với ai, không đố kỵ. Phần thưởng lớn nhất, tuyệt vời nhất trên Trái đất này không phải là sự giàu sang, không phải là tiền bạc mà là sức khoẻ, nó là thứ có giá trị hơn toàn bộ của cải trên Trái đất này. Các bạn đã nghe cộng sự của tôi nói cho biết cách các bạn phải làm để được trải nghiệm với hiệu quả cao nhất. Tôi không muốn thực hiện việc chữa lành một cách công khai ở đây! Trước tiên tôi cần biết một cách chắc chắn rằng tôi được phép giúp đỡ công khai. Dù sao đi nữa, cho đến bây giờ luôn xảy ra điều là những người đến gần tôi đều đã được mạnh khoẻ. Họ không cần phải kể cho tôi nghe về bệnh tật của họ- tôi có thể nhìn xuyên suốt con người họ, biết hết về họ."

Ông Gröning đã đưa ra một vài ví dụ đơn giản về ảnh hưởng của dòng lực Thượng Đế và đã được mọi người reo hò tán thưởng, sau đó Ông tiếp tục: Mỗi người đã tiếp nhận điều mà mình mong muốn; nhưng chỉ là những người có cảm giác được kết nối với cha Thượng Đế. Nếu mọi việc tốt đẹp tôi muốn từ đây thành lập một số trung tâm chữa trị lấy địa điểm này làm hạt nhân, hợp tác mật thiết với các bác sỹ để có điều kiện giúp đỡ tất cả các bạn. Đối với tất cả các bạn - những người đã đến với tôi vì người thân đang ốm của mình, tôi muốn nói rằng: 'Tôi đã đang ở ngay bên họ rồi!' Khi trở về nhà mình, bạn sẽ thấy người ốm đau đó sẽ không giống như khi bạn từ biệt họ để đến đây!" Mọi người vỗ tay rất lâu để tỏ lòng cảm tạ lời lẽ của người đàn ông không vị kỷ này.

Hai đại diện của chính phủ đứng về phía Bruno Gröning

Khi đó, một cách không mong đợi, cảnh sát trưởng của vùng Munich, Ông Pitzer đã bước lên ngay lập tức từ phía dưới cử tọa. "Các bạn công dân vùng Rosenheim thân mến! Tôi nói với các bạn những trải nghiệm hôm nay của tôi. Tôi đến đây thứ nhất là vì tôi là một người ốm, đồng thời cũng là đại diện cho chính quyền vùng Bavaria và là người quan sát. Trong đời tôi chưa bao giờ thấy phép chẩn đoán đặc biệt như ông Gröning, kể cả các giáo sư nổi tiếng. Không cần động gì vào cơ thể tôi ông đã chẩn đoán rất nhanh. Bản thân tôi hoàn toàn tin tưởng vào việc được chữa lành của mình và tôi sẽ chịu trách nhiệm với những gì xảy ra ở đây, tôi sẽ phản ánh lên cơ quan nhà nước cấp cao nhất xem việc này có thích hợp với một số quí ông không, các bạn chắc chắn biết tôi muốn nói tới ai rồi. Việc thiết yếu ở đây là người ốm được giúp đỡ. Bốn năm liền, ngày và đêm tôi đều phải trực, tôi đã phải tiêu tốn nửa của cải của mình nhưng vô vọng. Tôi nói cho tôi và cho tất cả các bạn - ai cũng đều cần phải được nghe điều này bởi vì tôi cần phải được mạnh khoẻ vì những người chính trực. Tôi cảm ơn Ông Gröning về tất cả những sự giúp đỡ của Ông. Cầu mong Thượng Đế cung cấp sức mạnh cho Ông để có thể giúp đỡ nhiều người khác, những người đến với ông bằng niềm tin vững chắc và tấm lòng rộng mở.

Các bạn hãy đặt toàn bộ niềm tin vào khả năng chữa lành và giúp đỡ của ông Gröning, để vượt qua các khó khăn cuối cùng này. Một người bạn của tôi trong nghị viện sẽ giúp đỡ để một ngày nào đó, có thể là sớm thôi để ông Gröning có được giấy phép chữa trị."

Vào lúc này, ông Hagn, đại diện nghị viện CSU đã nói: "Thực ra tôi không muốn nói vì tôi còn nghi ngờ khả năng của Ông Gröning, tôi muốn tự thuyết phục mình bằng những điều xảy ra ở đây. Hôm nay tôi đã chứng kiến rất nhiều cảnh tượng cảm động ở đây, tôi thực sự không đủ từ để diễn tả chúng. Tôi chỉ có thể nói với các bạn như vậy. Tôi chỉ yêu cầu tất cả các bạn hãy tin tưởng vào khả năng của Ông Gröning!" Lại một lần nữa tiếng vỗ tay tán thưởng vang dội trong đám đông phấn khích.


Những ca chữa lành trong đêm ở Traberhof

Bây giờ từ trên ban công Bruno Gröning chú ý tới một số ca nặng và liệt rất thương tâm.

Bà Monika Baumgärtner đến từ Bad Aibling đã chờ đợi nhiều ngày ở Traberhof. Cách đây 3 năm bà đã bị ngã ở núi Watzmann, bị chấn thương tủy sống, cả nửa người dưới bị tổn thương, chỉ trong một thời gian rất ngắn bà đã tranh đấu với nghị lực lớn, vã mồ hôi để đứng lên được lần đầu tiên sau rất nhiều năm. Bấy giờ Bruno Gröning yêu cầu tất cả những người khuyết tật vì liệt hoặc cứng các chi cố gắng di chuyển và bẻ gập. Tôi phải cố gắng lắm mới tới được chỗ ông Georg Aigner tàn tật đáng thương đến từ vùng Rosenheim-Thallerbräu với khuôn mặt rạng rỡ vì vui mừng đã diễn tả lại tiếng kêu răng rắc của những khớp đã bị khô khi anh ta cúi xuống và nâng gót chân bên trái lên tới tận đầu gối phải và ngược lại một cách rất tự hào. Đó là hai trường hợp đối với những người còn nghi ngờ, tất cả những người có mặt tại đó đều đã bị thuyết phục. Cuối cùng, một chủ hiệu bánh mì đến từ Bad Aibling chỉ trong một vài phút đã khỏi tổn thương thần kinh kéo dài hàng năm trời và hầu như không để lại dấu vết, điều mà ông Bruno Gröning đã hứa là sẽ lấy đi vài tuần trước đó.

Lúc này Bruno Gröning một lần nữa lại nói với đám đông đang ngạc nhiên: "Nếu như những người quen hoặc họ hàng của các bạn được khỏi bệnh tại nhà thì các bạn hãy báo tin cho tôi càng sớm càng tốt, có ghi ngày hôm nay để tôi biết con số chính xác các ca khỏi bệnh của ngày hôm nay.Thay mặt Thượng Đế tôi chúc các bạn ngủ ngon và bình phục một cách hoàn toàn."

Sau đó người chữa lành vĩ đại cùng với trợ lý của mình quay trở về khu họ ở để tiếp tục chứng minh thành công của khả năng chữa lành của Ông đối với các ca bệnh do các bác sỹ và những nhà báo đưa đến từ sáng sớm, khiến Ông không được nghỉ lúc nào.

Cho đến bấy giờ, chỉ mình tôi được gia đình Hawart mời nghỉ lại cùng họ để được gần những người ốm - nhằm trực tiếp có mặt khi diễn ra việc chữa trị những ca nặng. Tôi đi vào khu riêng, qua một hàng dài của những người đang xếp hàng để tới phòng chờ. Mặc dù tôi rất khách quan nhưng ngay khi vào phòng tôi không thể không nhận thấy một luồng tinh khí. Khi đó Ông Bruno Gröning đi lại phía tôi và bắt chặt tay tôi. Lúc đó tôi đã cảm nhận Ông là người mạnh mẽ nhưng có cái nhìn đặc biệt thân thiện khi đi ngang qua tôi. Những lời nói đầu tiên của ông với tôi chứng tỏ Ông dã rất thất vọng về những điều ông đã trải nghiệm với giới báo chí.

Trong khi trị liệu một số ca liệt đặc biệt ở trẻ em với kết quả có thể nhìn thấy được, một nhóm người đã chuẩn bị sẵn sàng vào lúc nửa đêm ở trong một khu vườn mùa đông tuyệt đẹp trang bị đầy đủ. Dưới ánh sáng đèn huỳnh quang, 24 người đã tập hợp, trong đó có vị bác sỹ phục vụ hai bệnh nhân, Tiến sỹ Meyer đến từ bệnh viện của những người tàn tật Bad Tölz, một nữ bác sỹ, một sinh viên y khoa và những người đi theo để giúp những người không có khả năng đi được. Tiếng mưa rơi không ngừng trên mái kính phát ra những nhịp điệu liên tục,ba nhà quay phim đang chỉnh máy quay của họ hướng vào các bệnh nhân. Mỗi trường hợp đều được quay trước, trong và sau khi trị liệu để cho công chúng biết rõ. Như thường lệ Ông Gröning tự chuẩn bị ở phòng trị liệu bên cạnh. Người trợ lý của Ông, ông Schmidt xuất hiện và đề nghị mọi người có mặt tự tập trung cả bên trong lẫn bên ngoài cơ thể họ để dồn sức cho việc trị liệu sẽ diễn ra. Rồi ông đã tuyên bố rất kinh ngạc, có lẽ nhân danh những người làm truyền thông cho Ông Gröning, rằng trong số những người đang có mặt tại đó, có một quí ông hoặc cần thay đổi việc nghi ngờ từ bên trong ông ta hoặc phải rời khỏi phòng này để không làm ảnh hưởng đến việc kết nối về tâm lý của những người đang tìm kiếm việc lành bệnh. Nhưng đã không có ai rời căn phòng.

Sau đó Bruno Gröning xuất hiện và yêu cầu mọi người tập trung và quan sát những gì xảy ra với cơ thể của từng người. Ông bước về phía mọi người nhưng tập trung chú ý tới bà Baumgärtner đến từ Bad Aibling, người đã một lần nữa được giới thiệu với Ông ở đây. Không khí yên lặng mong đợi bắt đầu. Các thiết bị quay phim bắt đầu phát ra tiếng động. Đột nhiên Bruno Gröning nhìn xung quanh và hỏi bệnh nhân đang được nói đến: "Bây giờ bạn cảm thấy gì?" Các câu trả lời thường là: Ngứa ở chân, đau nhói ở bắp chân, đau buốt ở vùng thận, hay gần vùng bàng quang, phản ứng mạnh trong ruột, có một áp lực gì đó ở vùng thượng vị - hoặc lắc mạnh toàn cơ thể khiến mọi người đều nhìn thấy. Những triệu chứng của việc điều trị bộc lộ ra giống như trên hoặc tương tự đối với phần lớn các bệnh nhân. Bấy giờ Ông nhìn chằm chằm vào một điểm chính xác tới từng cen ti met, vào vị trí bị liệt. Ông yêu cầu bà Baumgärtner thở sâu 3 lần. Rồi bỗng nhiên người bệnh kêu lên: "Hết rồi!". Ông quay ra, không nhìn thấy bệnh nhân và bà cũng không nhìn thấy Ông nữa, bằng những động tác tay sinh động Ông diễn tả cho các bác sỹ biết việc làm thế nào để có thể tách một dây thần kinh đặc biệt ra rồi lại ghép chúng lại với nhau mà không cần phải mổ, trong quá trình này người bệnh cảm thấy đau như khi phẫu thuật. Trong tiến trình trị liệu, bệnh nhân cảm thấy "nhẹ nhàng", khó cảm nhận được cơ thể bà, mà cảm giác thảnh thơi trong cơ thể tăng dần; bà đưa cánh tay trái lên một cách chưa vững vàng, vịn vào lưng ghế và lần thứ hai cố gắng đứng dậy. Bruno Gröning dự đoán: "Không lâu nữa bà ấy sẽ đi lại được."

Trị liệu những ca khó

Evelyn Gschwind đến từ München, một cô bé tám tuổi bị mù hoàn toàn đã nhiều năm, bị chấn thương nặng vùng giác mạc, đến nay đã qua năm lần phẫu thuật. Sau vài lần trị liệu cô đã có thể nhìn được, không cần kính, nhiều hơn những gì cô đã từng nhìn thấy, ví dụ, một đoàn tàu hoả đi qua ở khoảng cách 500m. Ông Gröning đã bỏ bức màn che mắt trái của cô Evelyn bé nhỏ bằng cách đưa tay trái của cô lên phía trên ổ mắt rồi lấy tấm màn đó đi theo lệnh của Ông. Sau khi bớt căng thẳng cô đã có thể mô tả mọi thứ đang bài trí trong căn phòng một cách chi tiết.

Lúc đó Bruno Gröning yêu cầu ba quí ông đi theo bệnh nhân tiến về phía trước và đề nghị họ bước lên ban-công, khi đó họ tách khỏi những người họ đang giúp. Lúc này Ông phân phát những quả cầu nhỏ làm từ vỏ thiếc của bao thuốc lá mà Ông đã tự mình cuộn lại, thấy rõ là chúng có lực từ tính. Nhiều người cần chúng đến nỗi chúng đã được bán ở chợ đen ở Munich, và tất nhiên đó là đồ nhái. Những "đồ chứa năng lượng" này được cho là mang đến cho bệnh nhân sự kết nối với Ông Gröning từ xa và giúp việc tập trung tuyệt đối cần thiết cho việc trị liệu từ xa.

Trong khi một ngày bắt đầu tàn ở Phương đông, nhưng người thày không hề có dấu hiệu mệt mỏi. Ông rõ ràng truyền khả năng chịu đựng của mình cho những người khách vì rằng không ai trong số họ muốn rời "nơi của những phép màu". Khái niệm "ngủ" với Bruno Gröning là một từ mới lạ. Một cái khoát tay rất nhanh từ trán qua đầu, ra phía sau gáy đã làm tan biến hết những dấu hiệu mệt mỏi dù là nhỏ nhất. Tuy nhiên thuốc lá luôn cháy trong tay và dinh dưỡng cho ông chỉ là những khẩu phần ăn rất nhỏ.

Khi đó một ca nặng, một người đàn ông cần giúp tiếp tục được đưa đến ở phía sân sau: , ông Fischhaber đến từ Bad Tölz, 35 tuổi đã chờ đợi nhiều ngày, với niềm hy vọng cuối cùng của mình. Do bị tai nạn mô tô và xe trượt tuyết mà ông đã bị liệt một số phần cơ thể từ tháng 5 năm 1949 và càng ngày càng tồi tệ hơn. Ông đã ba lần đến khám các giáo sư ưu tú ở vùng Munich và đã được chẩn đoán là bị nhiễm độc ga và xăng, thương tổn cột sống, khối u trong hệ thần kinh chính của cơ thể và chẩn đoán mới đây nhất của bác sỹ là chấn thương não trung tâm, người đã đưa ông đến gặp Bruno Gröning hôm nay. Cách đây hai tháng ông Fischhaber đã tìm Bruno Gröning ở Herford nơi ông đã được hứa hẹn về sự chữa lành này. Sau cuộc viếng thăm tại Herford bệnh thận đã khỏi hoàn toàn, còn những bệnh khác thì thành công một phần vì triệu chứng không còn xuất hiện nữa. Bruno Groening đã chuẩn bị cho việc trị liệu sáng nay ngay trong buổi tối trị liệu từ xa, thông qua một trợ lý, trong thời gian đó ông Fischhaber đã thấy ngứa rất ghê ở tay trái, và cảm nhận tương tự ở những cơ bị đau của bắp chân trái và mặt trên của bàn chân của ông.

Ông Groening đã giải thích lý do "tiên tri" của những lần sự chữa lành hay tiến triển không xảy ra trước đây một cách thẳng thắn và gây sốc. Ông nói như sau: "Hãy cẩn thận với cặp vợ chồng là bạn của bạn, và những người có ý không tốt với bạn. Bà vợ tóc đen, ông chồng có mái tóc vàng xẫm, cao 1m70. Người đàn ông này, nếu bạn muốn biết chính xác, hai ngày sau khi bạn ở đây trở về nhà, sẽ bước vào ngôi nhà của bạn vào lúc 6 giờ tối. Bạn sẽ nhận ra anh ta bằng động tác trước khi anh ta đóng cửa- anh ta sẽ lau mũi bằng một chiếc khăn mùi xoa màu trắng. Cho tới lúc này anh ta luôn cản trở việc tôi chữa lành cho bạn, bằng cách thường xuyên chê bai việc chữa trị của tôi một cách công khai. Người đàn ông này đứng chắn giữa tôi và bạn, ngắt đi sự kết nối cần thiết. Nếu bạn tránh xa người đàn ông này, thì bạn sẽ sớm được lành khỏi."

Những lời nói cuối cùng mà Người chữa lành vĩ đại đã nói cho tôi biết trên đường tôi trở về nhà và nó cũng cho tôi biết những công việc trong tương lai của ông là: "Tôi muốn chữa lành cho những bệnh nhân của tôi trong một vài phút với những từ sau đây: XIN CHÀO! BẠN ĐÃ TỪNG BỊ ỐM! TẠM BIỆT!"

A. Stecher

Lời chú giải của chủ bút:

Đây là báo cáo của phóng viên của báo chúng tôi không hề có bình luận nào. Trên cơ sở báo cáo thực tế này độc giả hãy tự mình nhận định về "nghệ thuật chữa trị" của Ông Gröning và nếu cần thiết bộ hữu trách của chính phủ hãy cấp ngay giấy phép để Ông tiến hành với tư cách là "bác sỹ của liệu pháp tự nhiên".

Vì Bruno Gröning có ý định tiếp tục ở lại Traberhof gần Rosenheim, nên chúng tôi sẽ tiếp tục đăng những "số đặc biệt" về việc này.

Chúng tôi không thể chuyển tiếp thư từ hoặc những thông tin liên lạc khác cho Ông Gröning . Tất nhiên ai qua tâm có thể gửi thư (không gửi ảnh) hoặc lời nhắn đến thẳng địa chỉ: Ông Bruno Gröning, Traberhof, Rosenheim-Land. Các địa chỉ khác mà các bạn có thể thấy ngoài chợ đen đều là thông tin không đúng. Ông Gröning đề nghị các bạn cố chờ đến khi ông được cấp phép chính thức mới tiếp tục có các cuộc gặp cá nhân.

"Bruno Gröning - Lời nói của ông xua tan bệnh tật"

Báo cáo tư liệu trên tờ "Das Neue Blatt", 9.5.1957

Das Neue Blatt: Dr. Horst Mann über Bruno Gröning

Bài của tiến sỹ Horst Mann

Cần phải được làm rõ tuyệt đối ngay từ đầu: Nó không liên quan tới con người Bruno Gröning. Tạp chí Das Neue Blatt không muốn gia nhập nhóm những người hoặc ca tụng Ông như là người chữa lành hoặc buộc tội Ông là lang băm. Nhiệm vụ của chúng tôi là: tìm hiểu những ca chữa lành của Bruno Gröning dưới con mắt phân tích và liêm chính, bằng những nỗ lực lương thiện nhằm tìm ra sự thật vì tất cả những người đau khổ đều có quyền được biết sự thật này.

Vì thế Tạp chí Das Neue Blatt mở một đề tài mới đến nay vẫn còn. Bởi đây là sự thật:

 
  1. Trong hơn mười năm Bruno Gröning đã thành công với những ca chữa lành đã được kiểm chứng. Số ca chữa lành lên tới hàng ngàn.
  2. Người đàn ông này đã phải ra hầu tòa vài lần vì phương pháp Ông sử dụng. Nhưng họ đã phải tha bổng Ông. Hiện ông đang tự tin đón chờ một vụ xử mới đầy tranh cãi.
  3. Có nhiều cộng đồng Gröning trên khắp nước Đức. Thành viên của các cộng đồng này hết sức kính trọng Ông, người đã không chỉ chữa lành cho họ mà còn trợ giúp họ về tinh thần.

Tạp chí Das Neue Blatt đã nói chuyện với những người này. Chúng tôi đã điều tra phân tích thành công của các ca chữa lành. Chúng tôi phỏng vấn các bác sĩ và các nhà khoa học, chúng tôi cũng nói chuyện với chính Bruno Gröning. Ông đã sẵn sàng cung cấp cho chúng tôi tài liệu mà chưa từng cung cấp cho ai trước đó.

Sự việc sau đây xảy ra ngày 27 tháng 11 năm 1953 tại khu làng nhỏ Ostenfeld, cách Husum 14 km về phía đông: Căn phòng trong nhà sinh hoạt chung của làng căng thẳng ngột ngạt. Mọi người, với trái tim cháy đỏ, đang ngồi chật ních ở đó trên những chiếc ghế dài và những hàng ghế rời. Có tới 100 có thể 150 người.

Họ đến từ Ostenfeld và các làng lân cận như Rendsburg, Schleswig, Husum và Kappeln. Tin loan đi nhanh chóng: Bruno Gröning đã tới! Người ta nói là Ông đã lại chữa lành cho nhiều người. Có thể Ông cũng sẽ giúp được tôi, hoặc giúp người cha bị gút, hay đứa trẻ đã rất yếu ớt mà các bác sĩ đã phải nhún vai bó tay. Những ý nghĩ trên có thể đang có trong đầu những người đã tụ họp về đây tối hôm nay.

Ánh sáng mờ không chiếu được hết căn phòng. Nó rọi lên những khuôn mặt đầy mong đợi và tin tưởng. Nó cũng ánh lên trong mắt của những người hoài nghi và tò mò. Họ chẳng mong đợi điều gì đặc biệt cả. Họ chỉ muốn có mặt để có thể nói chuyện cùng nhau trong những đêm đông dài năm 1954. Chẳng có gì nhiều xảy ra trong những ngôi làng này. Các cuộc trò chuyện luôn xoay quanh các chủ đề quá quen thuộc: Thời tiết, mùa màng, gia súc và - bệnh tật. Vâng, và tất cả mọi người cuối cùng đều có thể bị bệnh – có thể Bruno Gröning sẽ chỉ cho họ lối thoát.

Những giọng nói thì thầm vang lên trần căn phòng quá đông này và khiến sự nghi ngờ tan đi như khói. Một vài người chắp tay lại như thể đang cầu nguyện. Một vài người khác kể chuyện đùa để giải tỏa sự căng thẳng trong lòng. Những người khác chăm sóc người thân đang ốm của họ.

Chỉ hàng ghế cuối cùng là yên tĩnh. Ở đó có một người ốm rất nặng đã được khiêng đến. Ông ta bị những cơn đau hành hạ đến nỗi không ngồi được. Vì thế họ đã trải chăn ra đất để làm giường cho ông. Mọi người đều biết ông. Đó là nông dân Thies Paasch đến từ Norby. Người ta cũng biết về số phận nghiệt ngã của ông, về những đau đớn đã đầy đọa ông và có những lúc bắt ông phải nằm trên giường hàng tuần.

Đột nhiên những tiếng xì xào im bặt. Bruno Gröning đi vào căn phòng. Ông trông hơi nhỏ so với chiều cao gần 1,7m, dáng người khá mỏng manh khi ông đi nhanh tới cái bục thấp phía trước. Quần áo ông mặc trông hệt như trong nhiều ảnh đã chụp. Điều dễ nhận thấy nhất là cái đầu to với mái tóc xoăn phía trên và đôi mắt to sáng như đang rực cháy trên khuôn mặt gày và nhợt nhạt.

Và lúc đó mọi thứ đều khác với mong đợi của những người đã đến vì hiếu kỳ hay chỉ vì tin đồn. "Các bạn thân mến!", Gröning chào đám đông. Giọng nói này thật nhẹ nhàng, du dương không hề đóng kịch hay giả tạo. Người nói không nói về những thành tích chữa lành và những điều kỳ diệu đã xảy ra. Người nói cũng không khen ngợi hay tán dương mình như Messiah tái thế để cứu rỗi những người vô vọng. Bruno Gröning nói về niềm tin và sức mạnh của niềm tin. Ông nói bằng những ngôn từ đơn giản dễ hiểu và dễ thấm vào lòng người nghe. Ông nói theo nghĩa bóng và dẫn ra những so sánh, nhưng không khoa trương.

Ông có lẽ đã nói liên tục trong gần một tiếng . Không ai xem đồng hồ, không ai bị lãng quên. Rồi ông quay ra hỏi từng người nghe: "Bạn có cảm thấy gì không?" Các câu trả lời nhỏ nhẹ, do dự hoặc quả quyết và phấn khởi. Một vài người cầm trong tay quả bóng bằng giấy thiếc. Những quả bóng này đã được phát ra từ trước và người cầm nó khẳng định là đã cảm thấy một luồng hơi ấm kỳ lạ. Những người khác nói rằng mình bị rùng mình hoặc giật mạnh kèm đau. Vài người nữa lắc đầu.

Vài người muốn kể về bệnh sử của mình. Nhưng người đàn ông mặc áo lụa đen với chiếc nơ cổ to không phải lúc nào cũng chăm chú nghe. Đôi lúc ông đột ngột ngắt lời những người trong phòng: "Tôi không chữa bệnh! Bệnh tật là sự rối loạn. Hãy thiết lập trật tự trong con người bạn và sự chữa lành sẽ tới. Chúng ta hãy chỉ nói về những điều tốt. Các bạn hãy thoải mái ở đây, trong Hội này!"

Tôi đã gặp người nông dân Thies Paasch ở Norby gần Rendsburg: Ông hoàn toàn khỏe mạnh và đầy năng lượng để làm việc. 'Tôi chịu ơn Bruno Gröning vì điều này!', ông nói.

Tôi đã gặp người nông dân Thies Paasch ở Norby gần Rendsburg: Ông hoàn toàn khỏe mạnh và đầy năng lượng để làm việc. "Tôi chịu ơn Bruno Gröning vì điều này!", ông nói.

Bruno Gröning đi từ bàn này đến bàn khác, từ ghế này đến ghế khác rồi quay đi. Một tiếng gọi từ dãy ghế cuối cùng đã cản bước chân ông. "Ông Gröning, ông đã quên mất một người." Đó là tiếng nói của Owschlag, ông thị trưởng và thống đốc của vùng,vừa nói vừa chỉ vào Thies Paasch, người đang nằm trên sàn phía sau ông ta.

Gröning tiến tới người đàn ông đau ốm, quỳ gối và hỏi người này câu hỏi mà ông đã hỏi tất cả những người khác: "Bạn có cảm thấy gì trong buổi hôm nay không?" Người đàn ông đã bị những cơn đau buộc phải nằm trên sàn gật đầu trả lời: "Có", rồi ông ta nói: "Đột nhiên tôi cảm thấy rất nóng. Chỉ còn một nửa chân bên trái của tôi là vẫn lạnh như đá. Và sau đó bàn tay phải của tôi có cảm giác ngứa ran." Gröning gật đầu. Không có gì khác. Không di chuyển, không lời an ủi, không cả gợi ý. Ông nhanh chóng tiến lên phía trước căn phòng.

Rồi có một người ở giữa đám khán giả nói to: "Tất cả chúng ta đứng dậy để cảm ơn ông Gröning!" Và bàn ghế đều được dời đi. Lúc này một điều kỳ diệu khó tin đã xảy ra. Thies Paasch cũng đứng dậy. Ông đứng dậy như tất cả những người khỏe mạnh khác. Đột nhiên gương mặt ông ta như được giải thoát. Ông ta từ chối sự giúp đỡ của những người xung quanh. Ông muốn tự mình đứng dậy. Và ông ta đã đứng dậy được, không khó khăn gì, cũng không phải quá nỗ lực và cũng không đau đớn.

Ông ta đứng thẳng dậy, khuôn mặt rất tươi cười của người chiến thắng, trước những ánh mắt lo lắng của những người đứng xung quanh. Rồi ông ấy bước từng bước chắc chắn tới quầy rượu. "Cho một ly rượu mạnh, ông chủ" ông ta gọi. Ông ta gần như hét lên với một giọng đầy ngạc nhiên, hy vọng và mừng rỡ: "Một ly rượu mạnh, ông chủ!"

Norby, 18 tháng tư năm 1957

Trước mặt tôi là một chồng đầy các thư cảm ơn gửi tới Bruno Gröning. Trong số này có 58 báo cáo y học của những người coi Ông là người chữa lành, vị cứu tinh của họ khỏi các trọng bệnh. Họ tới từ một quận nhỏ, ở Ostenfelf và các khu làng lân cận. Các báo cáo này được viết từ mùa đông 1953 tới mùa xuân 1954. Đây là báo cáo của những người nông dân, các bà nội trợ, những người lái xe, thợ xây dựng và các thợ thủ công khác. Các báo cáo này cũng nói về những sự chữa lành tuyệt vời ở trẻ con.

Trí óc tôi không muốn tôi tin những gì mắt tôi đọc. Đơn giản là không thể tin được. Những người viết báo cáo đã kể về bệnh tật của mình – các rối loạn về lưu thông máu và tim mạch, thấp khớp, giãn tĩnh mạch, các vết thương hở, các chứng đau đầu, chứng phát ban, chứng huyết khối, viêm khớp hông, béo phì, liệt, bị thương ở da, tổn thương đĩa đệm, trầy da và lao. Đó là một danh sách dài các bệnh quái ác – tất cả đều được Bruno Gröning chữa khỏi.

Tôi do dự. Rồi đột nhiên tôi nhìn thấy cái tên Thies Paasch, người mà gần ba năm về trước đã có thể đứng dậy và được chữa lành sau khi nghe Bruno Gröning nói chuyện. Tôi đọc: "Từ năm 1944 tôi bị chứng đau dây thần kinh và thấp khớp nặng xuất hiện từ cuộc chiến tại phía Đông nước Phổ. Vài thày thuốc, những người hành nghề không có bằng y khoa đã chữa cho tôi, kể cả chữa bằng trà thảo dược nữa, nhưng tất cả đều chỉ làm giảm đau tạm thời chứ không chữa khỏi cho tôi. Mùa thu năm ngoái đau nặng đến mức tôi không còn có thể đi lại được nữa. Bác sĩ chẩn đoán tôi bị hỏng các đĩa đệm và viêm dây thần kinh hông. Sau 4 tuần nằm trên giường mà không thuyên giảm, ngày 27.11 tôi quyết định tới Ostenfeld - nơi chính Bruno Gröning có mặt lúc đó. Tôi nằm trên sàn hai giờ đồng hồ vì tôi không thể đi lại hay ngồi được. Khi ông Bruno Gröning vào phòng, tôi lập tức cảm thấy đỡ đau. Và khi Bruno Gröning kết thúc bài nói chuyện trước đám đông khoảng 200 người, tôi cũng tự đứng dậy và ra khỏi căn phòng mà không cần đến gậy. Thật kỳ diệu, tôi đã hoàn toàn khỏe mạnh và có thể làm việc. Tôi chân thành cảm ơn ông Gröning, người đã chữa lành cho tôi. Thies Paasch, Norby."

Điều gì đã xảy đến với người đàn ông này? Liệu việc chữa lành đột ngột này có tồn tại lâu dài không? Đó có thật là điều thần diệu hay sự đau đớn chỉ mất đi do sức mạnh của niềm tin mà Bruno Gröning đã khơi dậy và đau đớn sẽ quay trở lại thậm chí mạnh mẽ hơn?

Vài giờ đồng hồ sau tôi có mặt tại phòng khách của một nông trang ở Norby, ngồi đối diện với Thies Paasch. Dù đã 50 tuổi nhưng trông ông ấy vui vẻ, tươi trẻ như mới chỉ 40 tuổi. Ông ta mới trở về từ Husum bằng tàu và xe đạp, sau khi hoàn thành khóa học lái xe.

Ông ta nói chuyện rất thẳng thắn. Câu nói đầu tiên của ông đã trả lời cho câu hỏi mà tôi chưa kịp hỏi là liệu ông vẫn còn được lành hay không. "Tôi rất biết ơn ông Gröning từ đáy lòng mình. Nhờ có Ông mà tôi có thể lại vui thích với công việc của mình và rất khỏe mạnh."

Thies Paasch có mọi lý do cho câu nói trên. Khi nghe ông ta kể lại về những năm tháng chịu đựng, tôi nhận thấy rõ mức độ trầm trọng của các bệnh đó. Khi bị suy sụp sau chiến tranh, ông ấy đã tìm mọi cách để chữa trị. Nhưng căn bệnh thấp khớp cứ nặng thêm. Rồi cột sống của ông bị còng.

"Lúc đó tôi không thấy có lối thoát," Thies Paasch nói. "Tôi đã phải chịu đựng quá nhiều đau đớn lúc đó. Khi người ta nhắc đến tên Bruno Gröning, tôi biết và cảm thấy sẽ chỉ có Ông mới cứu được tôi. Tôi đã tin khi được mọi người khiêng vào ô tô để tới Ostenfeld và vẫn đang chịu đựng đau đớn."

"Từ đó đến nay ông đã đi khám lại bác sĩ chưa?" tôi hỏi người nông dân rám nắng, đầy năng lượng đã quay lại công việc vất vả của mình. Thies Paasch bắt đầu phá lên cười và hỏi lại tôi "Tại sao tôi phải làm thế? Tôi cảm thấy khỏe mạnh, hoàn toàn khỏe mạnh!"

Mặc dù vậy, sau đó tôi vẫn hỏi một bác sĩ đã từng tiêm cho Thies trong một thời gian dài. "Đúng vậy đấy," ông ta nói. "Ông Paasch đã rất ốm. Ông ta còn bị đau dây thần kinh nữa. Để được chữa khỏi ông ta cần một nguồn lực kích thích mạnh. Có thể nguồn lực ông ta nhận được là do Ông Gröning truyền cho."

Tôi bỗng thấy tò mò. Liệu trường hợp này có phải là ngoại lệ, là một thành công đơn lẻ? Tôi tới thăm nhiều người bệnh khác và trải nghiệm thêm nhiều sự ngạc nhiên. Tôi sẽ viết thêm về điều này trong tuần tới.

Dokumentarfilm

Phim tài liệu:
“Hiện tượng
Bruno Gröning”

Ngày chiếu ở nhiều thành phố trên toàn cầu

Grete Häusler-Verlag

Nhà xuất bản Grete Häusler: Tuyển tập lớn những cuốn sách, tạp chí, CD, DVD và lịch

fwd

Các nhà khoa học lên tiếng: Những khía cạnh thú vị của lời dạy của Bruno Gröning