Khỏi nghiện rượu và trầm cảm
John Leiker (54 tuổi), Buffalo (Mỹ)
Không lâu sau sinh nhật thứ 18 (1968) tôi bắt đầu uống bia và schnapps. Tôi uống đến 12 đến 18 chia bia mỗi ngày từ thứ Hai đến Chủ nhật. Hồi đấy chuyện đi làm về, thay quần áo, đến chỗ chơi bời đến tận 3 giờ sáng là chuyện bình thường. Rồi dậy lúc 7 giờ sáng đi làm, lúc nào cũng đau đầu nôn nao kinh khủng. Hồi đầy tôi làm ngành xây dựng. Ngày nào cũng như vậy. Rồi nó trở thành thói quen của cuộc sống tôi. Giờ tôi tài nào mà hiểu nổi làm sao tôi còn sống được sau 35 năm uống nhiều bia rượu như vậy.
Tôi có ý muốn chấm dứt cuộc đời mình
Năm 1972 tôi kết hôn, cuộc hôn nhân kéo dài 8 năm. Tôi còn nhớ mình thường về nhà lúc 11 giờ tối hoặc muộn hơn, món súp chờ tôi để trên bàn đã nguội lạnh. Cuộc hôn nhân chịu ảnh hưởng và cuối cùng cũng tan vỡ chỉ vì đó. Tôi nhận ra mình không còn yêu thương bản thân mình nữa. Cuộc đời tôi bị ăn mòn bởi những rắc rối và sự vô vọng và tôi thường có ý muốn chấm dứt nó.
Sau khi chia li và li dị với vợ (1982), tôi rơi vào trầm cảm nặng, nó phủ bóng tối lên cả cuộc đời tôi. Năm tháng trôi qua là những nỗi buồn đau đớn, sự vô vọng và thất vọng. Tôi thậm chí còn tự sát bằng việc tiêm thuộc độc sau một lần suy nhược thần kinh. Khi đó tôi trong đầu tôi chảy đầy những kí ức. Sau đấy tôi lại tự sát lần thứ hai. Rồi tôi nhớ đến các con mình. Tôi là ông bố độc thân và chỉ duy nhất tình yêu của con trai và con gái tôi mới giữ tôi sống. Nên tôi tiếp tục sống, mỗi ngày với nỗi đau khổ dày vò hành hạ trong tâm và rượu bia.
Tôi cầu xin sự bình an trong tâm
Tháng 1 năm 2004 tôi được một người bạn nhập môn lời dạy của Bruno Gröning. Anh ấy chỉ tôi cách tiếp nhận Heilstrom và bảo rằng có rất nhiều sự chữa lành đã xảy ra theo cách này.
Khi lên giường đi ngủ vào tối hôm sau đó tôi vẫn đầy cay đắng với cuộc đời, đầy lo lắng và vô vọng. Tối đó, lần đầu tiên tôi cầu xin sự bình an trong tâm mà tôi đã từng biết đến. Tôi có cảm giác rằng tôi phải rũ bỏ hết mọi vấn đề. Lúc đó tôi vẫn chưa sẵn sàng; tôi cần sáu tháng trước khi có thể rũ bỏ.
Trong suốt hai tháng đầu sau khi được nhập môn lời dạy của Bruno Gröning, chẳng có gì xảy ra. Tôi không tiếp nhận Heilstrom và vẫn cứ tiếp tục sống như trước. Cũng người bạn đấy mời tôi đến dự đám cưới con gái duy nhất của anh ấy. Tôi không đến. Tôi uống rượu cả ngày. Bạn tôi không nói gì nhiều về việc tôi không đến dự đám cưới nhưng tôi biết tôi đã làm tổn thương anh ấy, giống như việc tôi đã làm tổn thương những người khác trong quá khứ. Nỗi đau lương tâm và cảm giác tội lỗi day dứt trở nên lớn hơn, và tôi nhớ mình nói, „Làm ơn, Thượng Đế ơi, hãy để tôi chết! Tôi chịu đủ rồi!“
Điều kì diệu đã xảy ra
Sau đó, cũng người bạn ấy đã mời tôi đến dự một đại hội của Hội thân hữu Bruno Gröning ở Detroit vào năm 2004. Thực ra tôi không muốn đi, nhưng tôi thấy trên mặt anh là hi vọng cho tôi được giúp đỡ và chữa lành bằng cách này. Tôi đến đó chỉ vì thấy có lỗi, vì tôi không đến dự đám cưới con gái anh, và vì tình bạn của chúng tôi. Tôi không kì vọng gì cho bản thân ở đó cả. Tôi ở đại hội trong hai ngày và rời đi trước một ngày. Đơn giản là tôi không tin vào những gì tôi nghe được ở đấy.
Trong suốt đại hội tôi không hề uống rượu bia. Vào thứ Tư tuần kế tiếp tôi nhận ra mình đã không uống tí bia nào trong năm ngày liên tục. Không chỉ có thế, tôi cũng nhận ra mình thậm chí còn không mảy may nghĩ đến việc uống bia trong suốt thời gian đó. Điều kì diệu đã xảy ra, và tôi không có từ nào để mô tả sức mạnh to lớn của trải nghiệm này.
Kể từ đó cơn thèm bia rượu đã được lấy đi khỏi tôi. Cũng không có triệu chứng vật vã sau cai nghiện. 35 năm phụ thuộc vào bia rượu đã đi đến hồi kết thúc chỉ trong vòng 3 ngày. Cứ như là tôi đã trở thành một con người khác hẳn, và đúng là như vậy.
Sau đại hội tôi bắt đầu tiếp nhận Heilstrom hàng ngày. Một buổi sáng tháng 10 năm 2004 trong lúc chơi game, tôi nhận ra có một năng lượng rất mạnh mẽ bò lên từ chân lên đến cổ. Khi đó tôi cảm thấy có một điều gì đó sắp xảy ra. Những rắc rối không lối thoát hành hạ tôi bao nhiêu năm, đã trở nên sáng tỏ trong tâm tôi: Cả con người tôi đã bị che lấp và bóp méo bởi những rắc rối này. Tôi quyết định rằng mọi thứ đều có mặt trái. Từng chút một, những gánh nặng trong đời được nhấc khỏi tôi. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm như chưa từng có, và tôi lại cảm thấy là chính mình. Tôi bắt đầu cười phá lên một cách chân thật, đã lâu tôi không làm vậy. Tiếng cười ấy nó trọn vẹn, nó mang theo cảm giác được giải phóng. Kể từ đó tôi không còn trầm cảm nữa. Sự vô vọng và sợ hãi đã nhường chỗ cho niềm vui – niềm vui và sự biết ơn được sống.
Bình luận của bác sĩ tâm lí:
Báo cáo này mô tả một cách đầy ấn tượng tiến triển mãn tính ở bệnh của ông L. Sự tan vỡ hôn nhân với người vợ đầu của ông xảy ra vì mức tiêu thụ rượu bia hàng ngày (12-17 cốc bia mỗi ngày). Trầm cảm nặng trong hơn 20 năm trời kéo theo hai lần tự sát. Hai đứa con đã giữ người cha độc thân sống sót.
Sau khi ông L. tiêu thu lượng lớn bia hàng ngày trong hơn 35 năm, ông gặp được Hội thân hữu Bruno Gröning vào tháng 1 năm 2004. Sự phụ thuộc vào rượu bia và trầm cảm đã biến mất trong vòng vài tháng. Sự thay đổi tích cực trong cuộc đời ông L. cho đến sự chữa lành hoàn toàn ở toàn bộ con người ông, hoàn toàn không thể kì vọng được sau sự phụ thuộc vào rượu bia kéo dài hàng thập kỉ thế này.
U. T., bác sĩ tâm lí